Chương trước
Chương sau
Trịnh Sở vẫn tỏ ra bình thản nhìn về phía trước, khóe miệng khẽ nhếch lên nói: "Mấy lão già này cuối cùng cũng đã trở lại".
Ba phút trôi qua.
Lý Hoành Nghị hùng hổ dẫn các võ giả minh kình cùng những người bảo vệ núi đã bị Trịnh Sở đả thương trước đó đi tới khu biệt thự.
Ông ta dùng ánh mắt hung ác nhìn về phía mấy người Trịnh Sở và Tạ Tiểu Mẫn nói: "Là kẻ nào dám làm càn đánh chết đệ tử của Vạn Thảo Cốc?"
Hai người bảo vệ núi mặc áo đen đều chỉ về phía Trịnh Sở.
Lý Hoành Nghị nhìn Trịnh Sở gầy gò thì nở một nụ cười khinh miệt.
Ông ta không thể cảm nhận được khí tức của võ giả từ cơ thể của Trịnh Sở, anh chẳng khác gì một người bình thường.
Không có khí tức của võ giả mà lại có thể đánh chết bốn năm người bảo vệ núi.
Lý Hoành Nghị chắc chắn rằng Trịnh Sở đã dùng tới thủ đoạn đặc biệt gì đó cho nên liền cười khẩy nói: "Cho dù hắn ta có trăm ngàn thủ đoạn thì cũng không thể gây sóng gió gì trong lòng bàn tay của tôi".
Thạch Khoan nhìn thấy biến cố đang xảy ra thì nụ cười trên mặt cũng đông cứng lại.
Hắn ta đang định nói với mấy người Lý Hoành Nghị rằng mình là bạn của Trịnh Sở để dễ dàng xin đan dược.
Kết quả nhìn tình hình hiện tại thì xem ra người của Vạn Thảo Cốc không hề muốn nhận đứa con riêng tên Trịnh Sở này, hơn nữa còn tỏ thái độ như muốn ăn tươi nuốt sống Trịnh Sở.
Lam Hinh khẽ cau mày, lẩm bẩm trong lòng: "Người ở Vạn Thảo Cốc thật sự không có lương tâm, vì thể diện mà ngay cả con riêng của mình cũng muốn giết chết".
Tạ Thừa nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì tự hỏi: "Không phải Trịnh Sở là con riêng của một trong số họ sao? Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Tạ Tiểu Mẫn nhìn Lý Hoành Nghị, nhận ra khí tức bộc phát từ trên người ông ta rất giống với ông nội của mình.
Cô ta khẽ cau mày nhắc nhở Trịnh Sở: "Ông ta là cao thủ cảnh giới hóa huyền".
Mặc dù Tạ Tiểu Mẫn đã từng nhìn thấy thực lực của Trịnh Sở trong trận đấu lần trước.
Tuy nhiên cô ta biết ông nội của mình chỉ vừa mới chữa khỏi được thương tích, thực lực không còn ở trạng thái đỉnh cao.
Trần Hổ chỉ là một võ giả minh kình dựa vào mặt dây chuyền ngọc đen mới có thể đánh bại được ông nội của cô ta.
Trong khi đó, vị này là võ đạo tông sư cảnh giới hóa huyền hàng thật giá thật, Tạ Tiểu Mẫn lo lắng rằng Trịnh Sở không phải là đối thủ của ông ta, nói không chừng còn không thể chống lại được một chiêu của ông ta.
Tạ Thừa nhìn thấy chuyện xảy ra trước mặt thì liền cảm thấy bối rối.
Đây là chuyện mà ông ta hoàn toàn không thể lường trước được, tối hôm qua bọn họ còn tiếp đón tận tình mà hôm nay dường như đã muốn lấy mạng Trịnh Sở.
Ông ta cũng không biết phải ra tay như thế nào, bởi vì đối phương là võ đạo tông sư, chỉ cần một chiêu liền có thể đánh gục ông ta.
Trịnh Sở vẫn tỏ ra bình thản, không hề bị khí thế của Lý Hoành Nghị làm cho hoảng sợ, anh lạnh lùng nói: "Ông còn nhớ ba năm trước đã xảy ra chuyện gì không?"
"Làm gì có ai còn nhớ chuyện đã xảy ra từ ba năm trước chứ", Lý Hoành Nghị khinh thường nhìn Trịnh Sở nói.
Nhưng sau khi nghe Trịnh Sở nói vậy thì ông ta liền cảm thấy khuôn mặt của Trịnh Sở trông rất quen, giống như đã từng gặp ở đâu nhưng lại không thể nhớ ra nổi.
Hai trưởng lão còn lại cũng cảm thấy anh rất quen, hình như đã từng gặp qua ở đâu đó.
Trịnh Sở bật cười, vẫn lạnh lùng nói: "Nếu như nhớ không ra thì tôi sẽ giúp các người nhớ lại".
"Nhóc con không biết sống chết, dám đến Vạn Thảo Cốc gây rối mà còn kiêu ngạo như thế", Lý Hoành Nghị cảm thấy Trịnh Sở thực lực yếu kém nhưng lại quá cuồng vọng cho nên ông ta liền hừ lạnh một tiếng rồi gọi một võ giả minh kình tiến lên giải quyết Trịnh Sở.
Nếu như ông ta tự mình giải quyết chuyện này thì đã hạ thấp địa vị của chính mình rồi, như vậy ông ta sẽ chẳng khác nào đám phàm phu tục tử.
Một võ giả minh kình bước ra khỏi đám người, cầm trong tay một thanh đao lớn màu đỏ, gằn giọng nói với Trịnh Sở: "Dám đến gây rối ở Vạn Thảo Cốc thì chỉ có con đường chết".
Vừa nói võ giả minh kình đó vừa thi triển thực lực, khí tức hiện ra ngoài thân rồi xoáy tròn, thanh đao lớn trong tay cũng dịch chuyển.
Võ giả minh kình đó không nói nhiều lời, ngay lập tức chém thanh đao về phía Trịnh Sở.
Thanh đao hung ác chém thẳng về phía đầu Trịnh Sở, bởi vì dùng lực quá lớn cho nên người khác còn có thể nghe thấy tiếng ông ông chấn động của thanh đao.
Lam Hinh nhìn thấy cảnh này thì trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, ngay lập tức nhắm mắt lại.
Thạch Khoan trợn mắt, toàn thân run rẩy, không ngờ thân phận con riêng của Trịnh Sở lại vô dụng, hơn nữa còn dẫn đến họa sát thân.
Tạ Thừa nhìn thấy thanh đao lớn đang chém vào đầu Trịnh Sở, biết cho dù mình có ra tay thì cũng vô ích.
Đối phương có quá nhiều võ giả minh kình, lại còn có võ đạo tông sư cảnh giới hóa huyền, chỉ cần phất tay một cái thì tất cả bọn họ sẽ chết.
Tạ Tiểu Mẫn vội vàng nhìn sang Tạ Thừa nói: "Bác Tạ, mau cứu anh ta".
Trong lúc đó thì thanh đao của võ giả minh kình kia chỉ còn cách đầu Trịnh Sở chưa tới một phân.
Nét mặt của Trịnh Sở vẫn hết sức bình thản, ánh mắt lạnh lùng, anh giơ tay phải ra bắt lấy thanh đao lớn của võ giả minh kình.
Keng!
Thanh đao lớn của võ giả minh kình vừa chạm vào tay của Trịnh Sở thì đã gãy thành hai đoạn.
Trong khi đó, tay phải của Trịnh Sở không hề bị tổn thương, hơn nữa còn có thể tung ra thêm một chưởng.
Ầm!
Võ giả minh kình kia hoang mang nhìn thanh đao bị gãy của mình, thân thể như vừa bị một chiếc xe tông với tốc độ cao, bay lên không trung như một con diều đứt dây, máu trào ra giàn giụa từ miệng.
Lý Hoành Nghị nhìn thấy vậy thì liền cảm thấy kinh ngạc, không ngờ một người không hề có khí tức võ giả như Trịnh Sở lại có thể đánh bật một võ giả minh kình.
Nhưng cho dù thế thì bây giờ ở đây cũng có hơn hai mươi võ giả minh kình, cho dù đối phương có nhiều thủ đoạn thì cũng không thể đánh thắng được nhiều võ giả minh kình như vậy.
Lý Hoành Nghị lãnh đạm nói: "Đánh hắn ta tàn phế cho tôi".
Ông ta muốn bắt sống Trịnh Sở sau đó từ từ nghiên cứu xem tại sao anh không có khí tức của võ giả mà lại có thực lực của võ giả minh kình.
Hai người bảo vệ núi lúc trước bị Trịnh Sở đánh thảm cũng đã trở về với nhóm võ giả minh kình, vừa nghe thấy Lý Hoành Nghị ra lệnh thì liền nổi giận gầm lên một tiếng, thi triển thực lực võ giả minh kình đồng loạt xông về phía Trịnh Sở.
Hơn hai mươi võ giả minh kình đồng loạt thi triển tuyệt chiêu của mình, tạo nên khí thế tương liên cực lớn.
Tạ Tiểu Mẫn thấy vậy thì liền cho rằng Trịnh Sở lần này chết chắc rồi.
Tạ Thừa cau mày giữ chặt cổ tay Tạ Tiểu Mẫn để ngăn cô ta xông lên giúp đỡ Trịnh Sở rồi tự rước lấy họa sát thân.
Nếu như người của Vạn Thảo Cốc muốn tính sổ với tất cả mọi người thì bọn họ còn có thể nói ra thân phận của nhà họ Tạ ở Thanh Châu, có lẽ sẽ thoát được một kiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.