Trịnh Sở vừa mở mắt ra thì đã nghe thấy mùi thơm thức ăn thoang thoảng truyền đến. 
Anh rời khỏi giường rồi mở cửa bước xuống bếp. 
Trong bếp, Hứa Thanh Vân đã dọn món thịt kho tàu lên bàn, chuẩn bị đánh thức Trịnh Sở dậy ăn cơm, muốn anh nếm thử tay nghề nấu ăn của cô. 
“Anh dậy rồi à”, Hứa Thanh Vân không ngờ Trịnh Sở đã thức dậy, cô còn đang định gọi Trịnh Sở ra ăn cơm. 
Trịnh Sở gật đầu nói: "Mùi hương không tệ". 
“Tôi đã làm thì tất nhiên là không tệ rồi”, bây giờ Hứa Thanh Vân dường như đã không còn cảm thấy chán ghét Trịnh Sở nhiều như trước nữa. 
Nói đoạn, cô dừng một chút rồi lại nói tiếp: "Anh mau nếm thử đi, xem mùi vị như thế nào". 
Lúc Trịnh Sở cầm đũa lên, ánh mắt Hứa Thanh Vân nhìn chằm chằm vào Trịnh Sở, tự hỏi anh sẽ phản ứng như thế nào sau khi nếm thử các món ăn mà cô làm. 
Trịnh Sở cắn một miếng thịt kho tàu trong miệng rồi nói: "Mùi vị cũng được". 
“Không ngon sao?”, Hứa Thanh Vân cảm thấy nghi hoặc cho nên cũng tự mình ăn thử một chút: "Không phải mùi vị rất ngon sao?" 
Trịnh Sở nói: "Tôi đâu nói rằng mùi vị không ngon". 
Hứa Thanh Vân trừng mắt nhìn Trịnh Sở rồi nói tiếp: "Hôm nay tôi đi xem mặt bằng mở quán, anh có muốn đi cùng không?" 
Cô cảm thấy trong chuyện làm ăn này số tiền của Trịnh Sở chiếm phần lớn cho nên những chuyện như chọn mặt bằng mở quán cũng phải bàn với Trịnh Sở trước. 
Trịnh Sở không có việc gì để làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-tien-de/908628/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.