Khi thực sự trông thấy bóng dáng Trịnh Sở xuất hiện, Hứa Thanh Vân rất muốn hét ầm lên để anh mau chạy đi, nơi này quá nguy hiểm, lỡ như bị chém trúng chỗ yếu hại thì chết như chơi. 
Hứa Thanh Vân “ừm” một tiếng, bởi vì sợ hãi quá độ nên ngất đi luôn. 
Trịnh Sở vội vàng giơ tay ra ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Hứa Thanh Vân, kéo cô vào trong lòng. 
“Lần sau mà còn dám làm bậy, đừng trách tao ra tay giết chúng mày!”, Trịnh Sở nhìn đám người đang gào thét trên nền đất, sẵng giọng nói. 
Đám đàn ông lực điền cố nén cơn đau, gật đầu lia lịa: “Không dám, lần sau không bao giờ dám nữa”. 
Chúng cảm nhận được, khi nói câu đó, trên người Trịnh Sở tỏa ra một thứ sát khí. 
Nếu chúng thực sự dám mạo phạm Trịnh Sở thêm lần nữa, chắc sẽ có kết cục giống như kẻ cầm đầu. 
Trịnh Sở bế Hứa Thanh Vân đã ngất đi, vẫy xe taxi về thẳng nhà. 
Khi về tới nơi, anh trông thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng trước cửa. 
Bên cạnh cô ta là khoảng mười vệ sĩ mặc âu phục màu đen. 
“Trịnh Sở, cuối cùng anh cũng về rồi”, Tạ Tiểu Mẫn đến nơi này đúng lúc Trịnh Sở vừa mới rời khỏi nhà. 
Trịnh Sở trông thấy cô ta bèn hỏi: “Có chuyện gì sao?” 
Trong lúc này, anh vẫn tiếp tục bế Hứa Thanh Vân đi vào nhà. 
Thấy thái độ của Trịnh Sở đối với mình, tuy Tạ Tiểu Mẫn thấy hơi bực, nhưng cũng chẳng dám lên tiếng phàn nàn. 
Cô ta theo sát sau lưng Trịnh Sở, đi thẳng vào trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-tien-de/908620/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.