Về phần những chuyện này, Mục Vân đã rời đi, không quan tâm.
Đi trên đường, Mục Vân đột nhiên mở miệng nói:
- Ngươi biết ta vì sao để ngươi làm như vậy sao?
- Không biết, ta cũng không cần biết!
Lâm Hiền Ngọc nói chuyện luôn luôn ngắn gọn như vậy, một điểm không dây dưa dài dòng.
- Ta thích ngươi như vậy, mặc dù hơi khô khan nhưng rất phù hợp với tâm ý của ta!
Mỗi lần nhìn thấy Lâm Hiền Ngọc, trong đầu của Mục Vân sẽ nhớ đến thân ảnh theo đuôi kiếp trước.
- Đại ca, ngươi là Tiên Vương, nhưng ta vẫn không phục ngươi!
- Đại ca, ngươi nói cái gì, ta làm cái gì chính là cái đó, không quan tâm lời người khác bàn tán!
- Đại ca, một ngày nào đó, ta sẽ làm cho tất cả võ giả Ngàn Vạn Đại Thế Giới đều biết, ai, cũng không thể xâm phạm tôn nghiêm của ngươi!
Những lời nói tràn đầy âm nhiệt huyết kia vang lên quanh quẩn trong đầu Mục Vân, khiến cảm xúc trong lòng hắn mãnh liệt dâng lên.
- Lâm Hiền Ngọc, ngươi là thiên tài, ngươi cũng phải hiểu giá trị của ngươi!
Xuất hiện ý tưởng bên trong đầu, Mục Vân lại lần nữa nói:
- Hôm nay ngươi ở Tụ Hiền các đánh bại Lâm Triết Vũ, lại để cho mọi người biết, ngươi đã là người hầu của ta, ngày sau, Lâm gia làm sao sẽ tha cho ngươi? Cho nên, trong ba năm, ngươi là người của ta, là lựa chọn của ngươi, ba năm sau, ngươi vẫn là người của ta, vì ngươi đã không thể chọn quay đầu lại!
Nghe được lời này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/609132/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.