Mạnh Quảng Lăng kia tìm tới chính mình, cũng vì chính mình có cơ thể tàn phế, chỉ là hắn biết rõ thủ đoạn của Mạnh Quảng Lăng, cho nên căn bản sẽ không hợp tác với hắn.
Trước mắt, Mục Vân cũng có mục đích.
Nhưng, yêu cầu hắn làm cận vệ ba năm, đổi lấy một lần cơ hội để hắn vùng lên, rất đáng giá!
- Thiếu chủ!
Chầm chậm, Lâm Hiền Ngọc hơi khom người, chắp tay cúi đầu, cung kính hô lên một tiếng.
Mục Vân nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Hiền Ngọc, cười.
Loại thiên tài này, muốn thu phục, vô cùng gian nan, trong lòng của hắn có sự kiêu ngạo của bản thân, không thể xâm phạm.
Chỉ là, Mục Vân muốn cũng không phải thu phục, chỉ là mượn tạm.
Hắn cần sự giúp đỡ ở Nam Vân thành!
Lâm Hiền Ngọc xem như chính là người đầu tiên hắn mời chào giúp đỡ.
- Được!
- Ngươi, gọi ta một tiếng thiếu chủ, đã đủ!
Mục Vân cười ha ha một tiếng, nói:
- Hiện tại, ta truyền cho ngươi đệ nhất trọng khẩu quyết của Nghịch Thiên Thần Mạch Quyết, trong thời gian một tháng, ngươi phải đột phá đến Linh Huyệt cảnh, nếu không mọi ước định giữa chúng ta sẽ không còn hiệu lực!
- Dù ngươi tu luyện thành nhưng chưa đạt tới Linh Huyệt cảnh nhất trọng, ta cũng không cần ngươi, ta cần chính là một thiên tài, không phải một phế vật, Nghịch Thiên Thần Mạch Quyết rất cường đại, thời gian một tháng, ngươi sẽ tự mình ngộ ra được.
Lời nói vừa rơi xuống, một bản cuộn giấy xuất hiện từ trong không gian giới chỉ của Mục Vân, lít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/609121/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.