Chương trước
Chương sau
Trước kia, bốn vị phu nhân Mục gia vì tranh đoạt vị trí thiếu tộc trưởng, không ít lần xảy ra mâu thuẫn.
Bối cảnh bốn vị phu nhân đều rất lợi hại, nhưng cho dù là cọ sát ra mâu thuẫn, Mục Thanh Vũ cũng chỉ mở một con mắt, nhắm một con mắt.
Có thể chỗ nào nghĩ đến, hôm nay, vì Mục Vân, Mục Thanh Vũ lại giam lỏng nàng!
Từ khi nàng tiến vào Mục gia đến nay, căn bản chưa từng xảy ra loại chuyện này, dù sao sau lưng của nàng là Khổng gia, trừ bốn đại gia tộc là nhất lưu gia tộc ở Nam Vân Đế Quốc.
Nhưng lần này, không nghĩ tới vì Mục Vân, Mục Thanh Vũ lại thả ra lời hung ác như vậy.
Đây là nàng trước đó chưa hề nghĩ qua.
- Mục Vân...
Trong lòng nhị phu nhân tràn ngập hận ý.
...
Trở lại trong viện, Mục Vân bắt đầu khôi phục thân thể.
Đối với chuyện của nhị phu nhân, hắn chỉ muốn giáo huấn một chút, không có ý khác.
Đi vào Nam Vân thành, người có tâm tư đối với hắn quá nhiều, ở Mục gia đứng mũi chịu sào.
Cho nên chuyện này, cũng coi như gõ một cái cảnh báo.
Về sau nếu người nào muốn lại đối phó hắn, trước hết suy nghĩ một chút thân phận của hắn là thiếu tộc trưởng Mục gia.
Liên tiếp nửa tháng, Mục Vân vẫn luôn ở trong tiểu viện, thỉnh thoảng đến Phá Vân sơn mạch, tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết, dùng sấm sét rèn luyện cơ thể.
Mà thời gian nửa tháng này, hắn đã tu luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết tới tầng thứ tư.
Tầng thứ tư mạnh hơn rất nhiều so với ba tầng trước.
Thiên Lôi Thần Thể Quyết, tầng thứ nhất là tu luyện ra lôi màng, bao trùm mặt ngoài thân thể, tầng thứ hai thì tu luyện thành màng xương, sấm sét bao trùm xương cốt, tầng thứ ba chính là trong thân thể ẩn chứa sấm sét, cường độ tăng mạnh hơn nhiều.
Tầng thứ tư là có thể khiến sấm sét trong cơ thể biến thành điện hồ, phát động công kích cường hãn.
Sấm sét!
Có thể nói là tồn tại chí cương chí mãnh trên thế gian.
Bất luận tà ma ngoại đạo nào, biểu tượng giả dối, trước mặt lôi điện đều sẽ không chịu nổi một kích!
- Thanh Hồ Trảm!

Trong Phá Vân sơn mạch, Mục Vân đứng trên trời cao, bàn tay hắn biến thành đao, trảm một cái, phá không mà ra.
A ô
Một tiếng hét thảm, con linh thú cấp ba trước mặt hắn, toàn thân lông tóc bị trảm khét lẹt, truyền đến một mùi cháy đen, triệt để bỏ mình.
Thanh Hồ Trảm, chính một chiêu do Mục Vân suy nghĩ ra sau khi tu luyện tới tầng thứ tư của Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Lợi dụng sức mạnh sấm sét, hình thành một lưỡi đao, phát ra lực lượng cường hãn, công kích nhanh, dùng lực phá hoại cường đại của lôi điện, đánh chết đối thủ.
Một chiêu này, uy lực cực kỳ mạnh, Mục Vân mấy lần suy nghĩ, đã hoàn toàn dung hợp.
Chỉ là hiện tại, hắn thi triển ra Thanh Hồ Trảm, chỉ to cỡ hai ngón tay, dài ước chừng một cánh tay, dù rất nhỏ yếu, nhưng lực công kích lại rất kinh người.
Nhưng nếu như tu luyện tới tầng thứ năm, Mục Vân tin tưởng uy lực của Thanh Hồ Trảm tuyệt đối kinh người.
Lần trước khi hắn đối mặt công kích của bốn tên võ giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh ngũ trọng, nếu không phải hắn tu luyện tới tầng thứ ba Thiên Lôi Thần Thể Quyết, chỉ sợ sớm đã bỏ mình.
Chỉ là điều này cũng làm cho hắn hoàn toàn hiểu rõ, cảnh giới của hắn quá thấp.
Linh Huyệt cảnh nhất trọng, hiện nay, hắn có thể tuỳ tiện đánh giết võ giả cấp bậc Linh Huyệt cảnh nhất trọng.
Võ giả Linh Huyệt cảnh nhị trọng cũng không tạo được uy hiếp đối với hắn.
Nếu gặp một ít võ giả Linh Huyệt cảnh tam trọng lợi hại, hắn cần phí chút thủ đoạn.
Võ giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh tam trọng, mở huyệt Túc Tam Lý, lúc này, huyệt khiếu giữa hai chân và hai tay võ giả đã được mở ra toàn bộ, võ giả cấp bậc này đã đạt đến một trình độ hoàn mỹ.
Lần trước ám sát, dù sao bốn người kia cũng là được bồi dưỡng thành sát thủ, giỏi về ẩn nấp, tập kích bất ngờ, thế nhưng năng lực cứng rắn đánh chính diện, đúng là yếu một chút.
Mà lại tăng thêm Mục Vân liều mạng, đón lấy bốn cây chủy thủ công kích.
Lại thêm hắn bất ngờ đánh ra linh hồn lực công kích, cản được một người trong đó, mới khiến cho hắn có cơ hội lợi dụng được.
Đổi thành bốn cường giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh ngũ trọng khác, chỉ sợ hắn đã sớm chết mấy lần.
- Xem ra cần mau chóng tăng cao cảnh giới, tu luyện linh hồn lực, cùng với rèn luyện Thiên Lôi Thần Thể Quyết, cũng không thể kéo xuống, hai loại thủ đoạn này hoàn toàn có thể làm át chủ bài.
Kỳ thật làm cho Mục Vân nhức đầu nhất, lại là Vô Tâm Kiếm Phổ!
Môn kiếm phổ này thực sự quá đơn giản, chỉ có bốn tờ, nhưng lại khiến Mục Vân nhớ mãi không quên.
Bởi vì, môn kiếm phổ này rất mạnh! Thậm chí vượt xa Thiên Lôi Thần Thể Quyết.
Mục Vân tin tưởng nếu như hắn lĩnh ngộ được một chiêu nửa thức, chỉ sợ sức chiến đấu sẽ lần nữa tăng lên một bậc.

- Thiếu chủ, liên quan tới nơi làm việc và nghỉ ngơi của Lâm Hiền Ngọc kia, ta đã tra rõ ràng, không có gì bất ngờ xảy ra, buổi chiều hắn sẽ xuất hiện ở Thiên Chi các!
- Thiên Chi các sao? Hiện tại, xem ra phải đi đến đó một lần nữa!
Huyết mạch tinh hoa trong thân thể Lâm Hiền Ngọc đã rút lấy, chỉ vì hoàn thành con đường thành thần của đại ca hắn - Lâm Bân, Mục Vân không tin, hắn cam nguyện biến thành một người tàn phế.
Đối với chuyện kinh mạch huyết mạch bị rút lấy, biến thành phế vật, ai cũng sẽ không ký thác kỳ vọng với hắn, ai cũng không có biện pháp thay đổi, thế nhưng Mục Vân có!
Từ Phá Vân sơn mạch chạy về Nam Vân thành, Mục Vân mang theo hai người Thanh Trĩ, Thanh Sương, đi thẳng tới Thiên Chi các.
Chưởng quỹ Thiên Chi các Thiên Cực Du nhìn thấy Mục Vân xuất hiện lần nữa, vội vàng tiến lên đón.
Lần trước, Mục Vân đại nạn không chết, nên sau đó, Mạc Vấn đại sư mới không có so đo, nếu không, Thiên Chi các của hắn tám chín phần mười sẽ đóng cửa.
Giao thiệp của một vị luyện đan sư lục phẩm, đủ để cho Thiên Chi các hắn, biến mất ở Nam Vân thành.
Phía trên toàn bộ đại lục cũng có một câu: Cho dù là đắc tội một đế quốc nào, cũng tuyệt đối không thể đắc tội một luyện đan sư, luyện khí sư cường đại. Đắc tội với một đế quốc, ngươi có thể trốn khỏi đế quốc, nhưng đắc tội với một luyện đan sư, luyện khí sư, ngươi sẽ phát hiện, ngươi không chỗ để trốn.
- Mục thiếu gia, chuyện lần trước, thực sự là Thiên mỗ sơ sẩy, ngài yên tâm, lần này, lại xảy ra chuyện như vậy, không cần Mạc đại sư ra tay, chính ta cầm đầu theo gặp ngài.
Thiên Cực Du khách khí nói:
- Không biết lần này Mục thiếu gia muốn ăn cái gì, về sau Mục thiếu gia đến Thiên Chi các ta, đều sẽ được dùng cơm miễn phí.
- Thiên lão bản khách khí, lần này ta đến, chỉ tìm một người, Lâm Hiền Ngọc!
- Lâm công tử?
Nghe được Mục Vân, Thiên Cực Du nhíu mày.
- Thế nào, có vấn đề?
- Đương nhiên không có vấn đề, chỉ là...
Thiên Cực Du chế nhạo nói:
- Chỉ là, Mục thiếu tộc trưởng có khả năng không biết, Lâm Hiền Ngọc người này, trước đó là ngút trời kỳ tài, nhưng vì huyết mạch bị lấy đi, tính tình cũng trở nên rất xấu, cho nên ta lo lắng...
- Những chuyện này cũng không liên quan tới ngươi, ngươi chỉ cần nói cho ta hắn ở đâu là được!
- Phòng thứ ba tầng thứ ba Thiên Chi các!
- Được rồi, ngươi đi xuống đi, lấy thêm chút rượu ngon, thức ăn ngon mang lên!
- Không có vấn đề!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.