🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Âm thanh bá bá bá vang lên, sau lưng của hắn, đột nhiên hiện ra gần trăm người.
Trong gần trăm người kia, tu vi thấp nhất đều là cảnh giới Linh Huyệt cảnh nhất trọng.
Thậm chí có mấy người cảnh giới đã đột phá đến Linh Huyệt cảnh ngũ trọng, khí thế cường hãn.
Nhìn thấy gần trăm người kia, trong đám người bộc phát ra từng đợt tiếng kinh hô.
- Gần trăm tên võ giả Linh Huyệt cảnh, Mục gia lúc nào mạnh như vậy?
- Đúng vậy, Hàn Canh kia, ta nhớ được hắn chỉ là thập trọng Tụ Khiếu cảnh, vây ở cảnh giới này mười năm, thế mà bước vào đến Linh Huyệt cảnh!
- Không chỉ có như thế, mỗi người bọn họ, khí chất đều xảy ra biến hóa, giống như biến... Thành đàn sói.
Nhìn thấy gần trăm người xuất hiện, Thiệu Danh Ngự lại sững sờ.
Đây là Mục gia hắn biết sao?
Gần trăm tên võ giả Linh Huyệt cảnh, dù Thiệu Danh Ngự hắn đã là Linh Huyệt cảnh lục trọng, là cường giả mở ra huyệt Mệnh Môn cũng không dám lỗ mãng.
- Hừ, Mục Lâm Thần, ngươi sẽ phải trả giá đắt vì hôm nay!
- Lần sau, lại uy hiếp ta, ngươi cũng sẽ trả giá đắt!
Hai mắt của Mục Lâm Thần lóe lên tia sáng, ngạo nghễ nói.
Hắn hấp thu thần lực, thay đổi tư chất của mình, đề cao tu vi, cũng khiến cho tâm cảnh của hắn xảy ra biến hóa.
Đối mặt với loại người như Thiệu Danh Ngự, không thể lui bước, chỉ có thể tiến lên.
- Tiểu thư, tiểu thư, không nghĩ tới Mục gia này, lại có trên trăm vị võ giả Linh Huyệt cảnh, thật sự không thể khinh thường!
Cùng lúc đó, trong đám người, một chủ một bộc, bất động thanh sắc nhìn náo nhiệt.
- Bắc Vân thành chỉ là nơi chật hẹp nhỏ bé, muốn bồi dưỡng được một vị võ giả Linh Huyệt cảnh đều vô cùng gian nan, Mục gia này, trước đó cũng chưa từng nghe nói có nhiều võ giả Linh Huyệt cảnh như vậy, quả nhiên là kỳ quái.
Tiêu Doãn Nhi cũng rất buồn bực.
Dù sao Bắc Vân thành chỉ là một tòa thành xa xôi ở Nam Vân Đế Quốc, có bực gia tộc này tồn tại, đúng là bất phàm.
- Thú vị, xem ra Mục Vân này không đơn giản!
- A? Tiểu thư, cái này không phải công lao của Mục Lâm Thần sao?

- Đồ ngốc, Mục Lâm Thần quản lý Mục gia hơn mười năm, nhưng trong hơn mười năm, Mục gia đều vẫn luôn duy trì như cũ, mà khoảng thời gian này, Mục Vân quật khởi, Mục gia lại đột nhiên xuất hiện nhiều võ giả Linh Huyệt cảnh như vậy, tám thành là có quan hệ với Mục Vân á!
- Hả!
Cuối cùng, Thiệu Danh Ngự chỉ nói vài câu tức giận, giận dữ rời đi.
Hôm nay, không nghĩ tới Mục gia đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả như thế, ngược lại để hắn kinh ngạc vạn phần.
Trở lại Điêu gia, Thiệu Danh Ngự lập tức gọi hai người Điêu Chấn Vân, Uông Đông Vũ tới.
- Các vị, đan dược cho các ngươi lúc trước, cũng không có đánh lại Mục gia, ngược lại để Mục Vân xuất ra đan phương, khiến Mục gia nâng cao một bước, cho nên Thiệu Danh Ngự ta quyết định, đối với Mục gia, trực tiếp phá hủy!
Trực tiếp phá hủy, theo ý của Thiệu Danh Ngự chính là trực tiếp triển khai công kích với Mục gia
- Thế nhưng, Thiệu trưởng lão, dựa vào thực lực của chúng ta, nhiều lắm thì thoáng có chút ưu thế, muốn hoàn toàn đánh bại Mục gia, rất không thể nào!
- Hừ, bó tay bó chân, làm sao thành đại sự?
Thiệu Danh Ngự quát:
- Mục gia và Tần gia liên thủ, Uông gia và Điêu gia các ngươi, có thể cùng bọn hắn cân sức ngang tài, lại thêm lão phu mang tới một ít cường giả, đánh bại Mục gia và Tần gia, không phải việc khó.
- Mà lại lần này, mục tiêu chủ yếu của chúng ta là Mục gia, cho dù quan hệ giữa Tần gia với Mục gia tốt, cũng không thể nào dốc hết toàn bộ lực lượng đi trợ giúp Mục gia.
- Quan trọng nhất là...
Thiệu Danh Ngự dừng một chút, nói:
- Ta đã bẩm báo cao tầng tông môn, ngay hôm đó sẽ có thành viên hạch tâm đến, đến khi đó, Mục gia chỉ là một mảnh vũng bùn!
Cao tầng Thánh Đan tông? Thành viên hạch tâm?
Theo cái nhìn của Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân, Thiệu Danh Ngự đã là cao tầng Thánh Đan tông.
Vậy cao tầng Thánh Đan tông trong miệng hắn, đến cùng là ai?
- Đoạn thời gian gần đây, các ngươi cẩn thận chuẩn bị, đi qua việc này, Mục gia khẳng định sẽ có đề phòng, nhưng chúng ta muốn làm chính là ra tay bất ngờ.
Thiệu Danh Ngự trầm giọng nói:
- Chuyện lần này, tiêu diệt Mục gia, Điêu gia và Uông gia các ngươi chính là người thu hoạch được nhiều ích lợi nhất, mà lại, ngoài định mức, ta sẽ xuất ra ngàn chuôi phàm khí cho hai nhà các ngươi, để hai nhà các ngươi hoàn toàn trở thành hai đại gia tộc Bắc Vân thành.
Một ngàn phàm khí.

Sức mê hoặc này càng thêm lớn so với một ngàn viên linh đan.
Sau khi, nuốt vào linh đan, chính là hoàn toàn tiêu hóa, có thể nói là dùng một lần, mà phàm khí thì khác biệt, một món phàm khí cường hãn, thậm chí có thể bồi bạn cả đời võ giả.
Thiệu Danh Ngự hạ lệnh để Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ hai tên tộc trưởng, sớm bắt đầu chuẩn bị.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, bên trong Mục gia.
Một ít cao tầng Mục gia, ngồi ngay ngắn ở trong đại sảnh, sắc mặt bọn hắn nghiêm túc.
Mục Lâm Thần là người mở miệng trước tiên, nói:
- Lần này, chúng ta đã vạch mặt với Thiệu Danh Ngự, mà Thiệu Vũ lại bị Tần Mộng Dao chém giết, có thể nói hai nhà Tần Mục đã hoàn toàn đắc tội Thiệu Danh Ngự, dùng tính cách của hắn, tất nhiên sẽ ra tay đối với hai nhà chúng ta, cho nên chúng ta nhất định phải phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện!
- Tộc trưởng, chúng ta sao lại sợ hắn, Mục Phong Nguyên kia và Mục Phong Thanh phản bội Mục gia chúng ta, ngược lại khiến cho Mục gia chúng ta càng thêm đoàn kết, Thiệu Danh Ngự kia lẻ loi một mình đi vào Bắc Vân thành, có thể mang đến cường giả gì, mặc dù hắn là huyền khí sư cực phẩm, nhưng Tề đại sư cũng không kém hắn, mà lại đoạn thời gian gần đây, thiếu tộc trưởng ở với Tề đại sư, hiện tại Tề đại sư đã là bắt đầu luyện chế huyền khí cực phẩm.
Tề đại sư, chính là Tề Ngự Phong.
- Không sai, mà linh dịch trước đó của thiếu tộc trưởng, giúp thực lực tổng hợp Mục gia chúng ta tăng lên rất nhiều, dù là Uông gia cũng không cách nào bằng được.
Trong lúc nhất thời, bên trong đại sảnh, mọi người bàn tán ầm ĩ.
- Các vị nghe ta một câu!
Thời khắc đám người nghị luận ầm ĩ, ngoài phòng khách, một giọng già nua vang lên.
- Tần lão thái gia!
Mục Lâm Thần nhìn thấy bóng người đi vào đại sảnh, mỉm cười, thở dài một hơi, vội vàng nghênh đón.
- Các vị, ta hiểu tâm trạng của mọi người, lần này Thiệu Danh Ngự rõ ràng nhằm vào Tần gia và Mục gia, hai nhà chúng ta nhất định phải liên thủ lại.
Âm thanh khàn khàn của Tần Thì Vũ vang lên:
- Thiệu Danh Ngự kia là Linh Huyệt cảnh lục trọng, mở ra huyệt Mệnh Môn, mà còn là trưởng lão Thánh Đan tông, càng có nhiều trọng thủ đoạn, lão hủ tự hỏi, không phải đối thủ của hắn.
- Mà lại, Thiệu Danh Ngự là một huyền khí sư cực phẩm, trong Thánh Đan tông, nhất định có một ít tâm phúc, nếu bị hắn điều khiển tới, cục diện sẽ càng thêm phiền phức.
Dù sao Tần Thì Vũ cũng đã quản lý Tần gia hai đời, là cường giả mạnh nhất toàn bộ Bắc Vân thành, cũng là một vị tộc trưởng có đức cao vọng trọng nhất.
Nghe lời này, đám người dần dần yên tĩnh lại.
Trong khoảng thời gian này, Mục gia đúng là đang không ngừng tiến bộ, nhưng liên hợp với Tần gia, cũng chỉ là cân sức ngang tài với Uông gia, Điêu gia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.