Trong lúc nhất thời, hai nhân ảnh vừa đi vừa về né tránh trên lôi đài, kiếm khí vô hình, thế nhưng uy lực và lực sát thương của mỗi một kiếm đâm ra, cho dù là một ít học viên đứng ở ngoài lôi đài cũng cảm thấy rõ ràng.
- Thác Nguyên Kiếm Ấn!
- Thanh Vân Trực Thượng!
- Phong Hải Chi Trảm!
- Thanh Vân Thiên Ngoại!
...
Theo hai người không ngừng giao thủ, đám người lại phát hiện dị thường.
Mỗi một lần Điêu Á Vân công kích đều nhìn như dữ dội, thế nhưng Mặc Dương quay tới, chuyển qua, sử dụng đều là mấy chiêu kiếm kỹ kia.
Nhưng Điêu Á Vân hình như từ đầu đến cuối không cách nào đột phá phòng ngự của hắn.
Thậm chí thỉnh thoảng, Mặc Dương sẽ còn bắt đến cơ hội phản kích.
- Không thể nào, Mặc Dương chỉ dùng một bộ kiếm thuật đã chống đỡ được nhiều loại kiếm thuật như thế của Điêu Á Vân, làm sao có thể?
- Mà ngươi xem, hắn còn có thể thỉnh thoảng tránh né cứng đối cứng với Điêu Á Vân, tiến hành phản kích!
- Cái rắm, các ngươi biết cái gì, đó là Điêu Á Vân đang đùa giỡn Mặc Dương, nước ấm nấu thanh oa, các ngươi biết chứ?
- Tám thành là như thế, bằng không thì chỉ sợ giao chiến giữa hai người đã sớm kết thúc.
Trong đám người vang lên nghị luận ầm ĩ.
Rất nhiều người không rõ, vì sao Điêu Á Vân không một kích đánh tan Mặc Dương, ngược lại là hai người giống như chia thành hai bên thái cực.
Bọn hắn sao có thể hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Điêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/609039/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.