Ai có thể đặt hi vọng vào một thiếu gia ăn chơi vừa mới bước vào tứ trọng cảnh giới, đánh bại một đệ tử thiên tài đã đặt chân tới cảnh giới Ngưng Mạch cảnh lục trọng.
- Một trận chiến này, ngươi có thể lựa chọn tự động nhận thua, ta sẽ không làm khó ngươi, ta nghĩ, ngươi cũng phải hiểu rõ sự chênh lệch giữa hai chúng ta!
- Nhận thua?
Mặc Dương cười.
- Làm sao có thể?
Mặc Dương lắc lắc cái mũi, hừ hừ nói:
- Được Mục đạo sư dạy bảo một tháng, hiện tại, ta chiến thắng ngươi, dễ như trở bàn tay!
- Buồn cười!
Điêu Á Vân nghe được lời nói tự đại cuồng vọng của Mặc Dương, cũng không tức giận, ngược lại nụ cười trên mặt hắn càng sâu.
Mọi việc không cần dùng quá nhiều lời để nói rõ, chỉ cần dùng thực lực để chứng minh là đủ.
- Thanh Phong Động Vân Quyền!
Quát khẽ một tiếng, Mặc Dương đánh bất ngờ, đấm ra một quyền.
Thân thể của hắn thẳng như cây tùng, quyền như mây động, cự lực nặng hơn vạn cân, ầm vang rơi xuống, dồn ép thẳng về phía Điêu Á Vân.
- Ngươi quá yếu!
Điêu Á Vân nhìn thấy Mặc Dương xuất thủ, cười lạnh một tiếng, tay hắn đưa ra một ngón tay, một ngón tay tùy ý, nhẹ nhàng, yếu ớt, đánh trực diện về phía Mặc Dương.
Một chỉ này có thể phá núi sông!
Một chỉ này có thể che khuất trời đất!
Phốc phốc...
Âm thanh một vòi máu bắn ra vang lên, sau một khắc, thân thể của Mặc Dương, như cành gãy lá úa vàng, ầm vang rơi đập vào sàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/609037/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.