Chương trước
Chương sau
Phòng tu luyện của Bắc Vân học viện!
Ngày thường trong tu luyện thưa thớt, giờ phút này đã là che kín bóng người.
Tất cả mọi người muốn nhìn xem thử, Mục đạo sư đã từng tên cực nhất thời, Mục đại phế vật, hôm nay sẽ bị chê cười như thế nào!
Chỉ là trong đám người, một số người lại cũng không cho rằng như vậy.
Diệu Tiên Ngữ và Tần Mộng Dao chính là hai vị trong một phần nhỏ nhất này.
Sau khi kiến thức đến thủ đoạn của Mục Vân, Tần Mộng Dao căn bản không lo lắng, Mục Vân có thể thông suốt thông qua khảo hạch.
Đạo sư sơ cấp đến đạo sư trung cấp, nếu nói một tháng trước, Mục Vân đúng là một chuyện cười lớn, chỉ là hiện tại, lại là chuyện dễ như trở bàn tay.
Trong lòng Diệu Tiên Ngữ càng có mang theo tưởng niệm.
Nàng rất muốn biết, khi tất cả mọi người phát hiện, Mục Vân đã từng bị bọn hắn gọi là phế vật, đột nhiên thể hiện ra hắn là một thiên tài, bọn gia hỏa này sẽ có cảm nghĩ như thế nào!
- Không ngờ, đầu gỗ phiền phức hỗn tại học viện chúng ta mấy năm, bây giờ lại đến một màn như thế!
- Hắc hắc, ta cảm thấy có lẽ hắn bị người mắng nhiều quá, lương tâm phát hiện, chịu không được!
- Đúng đấy, nếu như là ta, ta cũng làm không làm nữa, nói là đạo sư sơ cấp, nhưng hắn làm gì đủ cách, quả thực là dạy hư học sinh!
Trong đám người, từng tiếng nghị luận liên tục vang lên.
Đoạn thời gian gần đây, Mục Vân đúng là có chút biểu hiện.
Chỉ là biểu hiện của hắn chỉ tại phía trên ban cấp, mà lại đánh giết bọn người Đông Phương Ngọc cũng có rất ít người biết được.
Cho nên, đánh giá đối với hắn, đám người vẫn xưng hô là phế vật!
Trong mọi người vây xem, lông mày Tề Minh nhíu lại, gương mặt nhăn như khổ qua, cơ hồ muốn gạt ra da.
Hắn đã là lần thứ hai mang đến phiền phức cho Mục Vân.
Mặc dù trước đó Mục Vân tại trên lớp học vẫn luôn là đạo sư bị khi phụ, thế nhưng đối với học sinh cũng coi là tận tâm tận lực, Tề Minh từ đáy lòng vẫn rất thương hại hắn.
Lại là lần đầu tiên, Điêu Doãn làm khó hắn, Mục Vân đứng ra, bởi vậy còn xảy ra cãi vã với Cận Đông đạo sư.
Mà lần này, càng nổi lên xung đột với Điêu Á Đông.
Điêu Á Đông là thanh niên tài tuấn của Điêu gia Bắc Vân thành, một tháng trước, vừa bước vào nhục thân bát trọng Tụ Đan cảnh.
Chân nguyên thành đan, hội tụ đan điền!
Bát trọng Tụ Đan cảnh, đạo sư cao cấp, thân phận của Điêu Á Đông ở trong học viện đủ để hất Cận Đông ra mười con đường phố.
Mà hắn còn là thiên tài của Điêu gia Bắc Vân thành, phía sau dựa vào thế lực gia tộc, cũng không giống như con tư sinh Mục Vân bị đưa tới.

- Mục Vân, ngươi thật quyết định muốn khảo hạch sao?
- Không sai!
Mục Vân nhẹ gật đầu:
- Chuyện cho tới bây giờ, còn có đường lui sao?
Không sai, giờ phút này, xung quanh đã đông nghịt người, muốn lui bước cũng không thể nào!
- Tốt, hôm nay, Mục Vân đạo sư, đạo sư sơ cấp Bắc Vân học viện thỉnh cầu khảo hạch trở thành đạo sư trung cấp của học viện, hiện tại bắt đầu loại thứ nhất, lực lượng!
Từ đạo sư sơ cấp đến đạo sư trung cấp, tổng cộng có ba loại khảo hạch.
Loại thứ nhất, vốn là cảnh giới, mà có thể trực quan thể hiện cảnh giới chính là lực lượng.
Dựa theo học viện quy định, bản thân cảnh giới của đạo sư sơ cấp phải từ nhục thân tam trọng đến nhục thân ngũ trọng, mà đạo sư trung cấp thì ít nhất là nhục thân lục trọng Ngưng Mạch cảnh.
Đến mức đạo sư cao cấp thì là cao thủ bát trọng Tụ Đan cảnh.
Toàn bộ Bắc Vân học viện, số lượng đạo sư cao cấp cũng chỉ đủ hai bàn tay.
- Học viện quy định, lực lượng của đạo sư trung cấp ít nhất là năm mươi ngưu, cũng chính là cự lực năm vạn cân, Mục Vân, đi lên khảo thí!
Tự có đạo sư khảo hạch đến an bài Mục Vân khảo thí.
Giờ phút này, ở chính giữa phòng tu luyện có một bàn đá mài to lớn đứng sững.
Ở giữa bàn đá mài đó có một cây cột do pha lê đúc thành, cao tới mười mét.
Mà tại vị trí mỗi một mét đều khắc hoạ nhãn hiệu lực lượng tương ứng.
Vị trí một mét là một vạn cân, vị trí hai mét là hai vạn cân, cứ thế mà suy ra.
Nhìn thấy Mục Vân đi thẳng đến trước bàn đá mài kia, mọi người xung quanh nhịn không được thở ra một hơi thật sâu.
- Ta dám đánh cược, gia hỏa này tuyệt đối không cao hơn ba mét, lực lượng ba vạn cân là cực hạn của hắn!
- Vậy cũng không nhất định, nghe nói phế vật này không phải đột nhiên đến cảnh giới Tráng Tức cảnh sao, nói không chừng có thể đánh ra lực lượng bốn vạn cân thì sao!
- Đừng kéo đi, học viện quy định, cự lực năm vạn cân là còn mạnh hơn võ giả lục trọng Ngưng Mạch cảnh bình thường một ít, Mục Vân có thể đạt tới? Nói đùa cái gì!
Âm thanh nghị luận ầm ĩ vang lên, Mục Vân không thèm quan tâm chút nào.
Hắn sở dĩ tham gia khảo hạch, chính là vì để một ít người ngậm miệng.
Mà hiện tại, hắn cần một ít độ chú ý để đảm bảo an toàn của mình.
- Bắt đầu!
Nương theo đạo sư khảo hạch ra lệnh một tiếng, Mục Vân tiến lên một bước.

- Năm vạn cân sao?
Hơi thở ra một hơi, Mục Vân thẳng tắp một quyền, ầm vang rơi xuống.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh...
Một loạt tiếng leng keng thanh thúy vang lên, nhìn chất lỏng đỏ bừng trong cột thủy tinh ở chính giữa bàn đá mài chạy thẳng đến vị trí bảy mét, toàn bộ phòng tu luyện lập tức trở nên yên tĩnh.
Bảy mét!
Bảy vạn cân!
Lực lượng một quyền của Mục Vân, bộc phát ra bảy vạn cân!
Dưới đài, không ít người dụi dụi con mắt, đợi nhìn thấy chất lỏng kia chuẩn xác không sai vẫn như cũ lơ lửng tại vị trí bảy mét thì mới chậm rãi ngậm miệng lại.
- Mới bảy vạn cân mà thôi...
Nhìn thấy kết quả khảo nghiệm của Mục Vân, khóe miệng Điêu Á Đông hơi cong lên.
Chỉ dùng đạo sư trung cấp tư cách đến xem, lực lượng một quyền của Mục Vân đến bảy vạn cân, đúng là hợp cách.
Chỉ là so với đạo sư cao cấp như hắn thì vẫn chênh lệch quá xa.
Bây giờ, dùng cảnh giới nhục thân bát trọng Tụ Đan cảnh của hắn, dùng chân nguyên làm lực lượng bộc phát, lực lượng một quyền ít nhất là chín vạn cân.
- Tiếp theo, khảo hạch thứ hai, là chưởng khống đối với võ kỹ!
Âm thanh của đạo sư khảo hạch rơi xuống, mặt đất ở chính giữa phòng tu luyện ầm ầm nổ vang, dưới mặt đất lún xuống, mọi người xung quanh không ngừng lùi lại.
Rống...
Đột nhiên, mặt đất vỡ ra, xuất hiện một quảng trường dưới đất, mà ở chính giữa quảng trường có một bóng người cao hơn ba mét, một đôi chân trước không ngừng đập vào ngực, trong miệng phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc.
- Đây là...
- Đại Địa Liệt Hùng!
- Yêu thú lục giai Đại Địa Liệt Hùng, sức mạnh phòng ngự và bộc phát công kích đều là đỉnh tiêm trong yêu thú lục giai, không ngờ khảo hạch đạo sư lại lấy Đại Địa Liệt Hùng làm đối thủ!
- Lúc này mới có ý tứ nha, gia hỏa Mục Vân này, lực lượng là có thể, nhưng không biết vận dụng võ kỹ như thế nào, lực lượng một quyền của Đại Địa Liệt Hùng này đạt đến tám, chín vạn cân đâu!
Đợi sau khi nhìn thấy yêu thú đạo sư khảo hạch cần đánh bại, trong đám người vang lên từng tiếng ồn ào.
Bản thân Đại Địa Liệt Hùng đã là bá chủ trong yêu thú lục giai, mà bản thân yêu thú đã lợi hại hơn võ giả nhân loại cùng giai.
Khảo hạch như vậy, đúng là không đơn giản.
Chỉ là, như vậy cũng có thể nhìn ra chỗ lợi hại của đạo sư Bắc Vân học viện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.