Nhưng bây giờ, sự thật chứng minh, Mục Vân cũng không phải phế vật, mà lại càng giống như thâm tàng bất lộ, bệnh trên người nàng cũng giải quyết triệt để, hôn sự của hai người cũng nên trao đổi.
Thế nhưng thời gian hai người nhận biết còn rất ngắn, hiện tại đã nói chuyện hôn sự, thực sự là quá sớm!
- Vụ hôn nhân này, ta cần suy nghĩ lại một chút!
Cắn răng, Tần Mộng Dao cúi đầu, không có lạnh lẽo của ngày xưa, ngược lại có một tia ngượng ngùng.
- Suy nghĩ? Không thể tiếp tục suy nghĩ! Thời gian cấp bách!
Mục Vân có chút nóng nảy nói.
- Ngươi là người gì vậy, sao phải gấp như khỉ thế?
- Ta có thể không gấp sao? Cô nói một chút, trong cơ thể cô thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, ngày sau cô tiền đồ vô lượng, điểm này, không cần ta nói, cô cũng hẳn là có thể thể hội ra tới.
Mục Vân nói tiếp:
- Ta thế nhưng là phế vật được Bắc Vân thành công nhận, đồ hèn nhát, đính hôn với ta, chuyện đó cực kì không tốt đối với thanh danh của cô, cho nên vụ hôn nhân này, đương nhiên phải nhanh giải trừ!
Cái gì?
Giải trừ?
Chỉ là một câu của Mục Vân lại kéo Tần Mộng Dao từ trong huyễn tưởng trở về hiện thực.
- Ngươi... Ngươi...
Nhìn Mục Vân, Tần Mộng Dao thẹn quá thành giận nói:
- Ngươi là cái đồ vô sỉ, muốn giải trừ hôn ước? Không có cửa đâu!
Giậm chân một cái, Tần Mộng Dao thở phì phì rời khỏi.
Nàng vẫn cho rằng Mục Vân cấp tốc không kịp nghĩ muốn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/608983/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.