Nghe được lời này, Tần Mộng Dao quả thật có chút kinh ngạc.
Hàn độc trong cơ thể nàng sẽ bộc phát mạnh nhất vào thời điểm trăng sáng đầy trời, ngay cả gia gia cũng không biết, Mục Vân làm sao lại nhìn ra!
Mục Vân chân thành nói:
- Việc cô cần làm chính là tập trung cảm nhận, cảm nhận nơi phát ra hàn khí trong đan điền của cô, thử dùng chân nguyên của cô dung nhập vào trong đó, trong lúc đó, cô có thể sẽ cảm thấy rất thống khổ, ta cũng không thể giúp cô, chỉ khi nào thành công, hàn độc của cô sẽ hoàn toàn biến mất, mấy lời lung tung như hai mươi tuổi nhất định chết, cũng đều sẽ tan thành mây khói!
- Ừm!
Tần Mộng Dao nhẹ gật đầu, mỉm cười.
Chẳng biết tại sao, trong một thời gian ngắn ngủi, nàng phát hiện, Mục Vân hoàn toàn khác với mấy lời đồn đãi trước đó ở Bắc Vân thành.
Dần dần, trăng sáng dâng lên, Tần Mộng Dao ngồi ngay ngắn ở trong thùng thuốc, sắc mặt nàng có vẻ hơi khẩn trương.
- Ừm hừ...
Một tiếng kêu rên vang lên, Tần Mộng Dao nhướng mày.
Đến rồi!
Mục Vân biết, hàn độc chân chính đã bắt đầu phát tác!
Kỳ thật cái gọi là hàn độc, chính là Băng Hoàng Thần Phách tỏa ra uy lực quá mức cường đại, tản mát ra hàn khí mà thôi.
Vì sao trong cơ thể Tần Mộng Dao lại có Băng Hoàng Thần Phách, Mục Vân không biết, nhưng chỗ cường đại và kinh khủng của Băng Hoàng Thần Phách, hắn lại hiểu rất rõ.
Dùng cảnh giới bây giờ của Tần Mộng Dao, nàng căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-than-de/608976/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.