Chương trước
Chương sau
- Đánh?
Tiêu Phàm bị tiếng đánh nhau nơi xa bừng tỉnh, trong mắt lóe lên một vẻ kinh dị, chẳng qua là khi hắn nhìn thấy mấy người nơi xa, thần sắc hơi hơi ngưng tụ.
- Là bọn Long Tịch?
Tiêu Phàm tự nhiên một cái liền nhận ra mấy người là ai, nếu là lúc trước cũng liền thôi, Tiêu Phàm cho dù không xuất thủ cứu bọn hắn, trong lòng cũng không có bất luận áy náy.
Nhưng hiện tại Tiêu Phàm làm không được, bởi vì hắn còn thiếu Long Tịch bốn người bọn họ một phần nhân tình, lần trước nếu như không phải bọn hắn xuất thủ, Lăng Phong cùng Bàn Tử bọn hắn khả năng liền chết.
Tiêu Phàm mặc dù muốn cứu bọn hắn nhưng như thế xông lên cũng quá lỗ mãng, dù sao, hắn hiện tại không thể phi hành.
- Ta mang ngươi tới!
Long Vũ tựa như nhìn ra ý nghĩ trong lòng Tiêu Phàm, không chút do dự nói ra, mang theo Tiêu Phàm liền chuẩn bị đạp không mà lên.
- Chờ đã!
Tiêu Phàm giữ chặt Long Vũ:
- Cứ như vậy đi lên chúng ta há không phải trở thành bia sống? Muốn cứu họ, có lẽ có một biện pháp khác.
- Biện pháp gì.
Long Vũ không cần nghĩ ngợi hỏi.
- Trước lén lẻn vào một bên ngoài sơn cốc, đến lúc đó ta dạy cho ngươi làm thế nào.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, trong lòng đã có một ý nghĩ.
Về phần có thể thành hay không,
Tiêu Phàm không rõ ràng, nếu như đến cấp độ vạn bất đắc dĩ, Tiêu Phàm cũng chỉ có thể kiên trì giết ra.
Hai người vụng trộm hướng về sơn cốc tới gần, tốc độ không dám quá nhanh, sợ bị người Diêm La Phủ phát hiện, sát thủ bọn hắn đều thập phần mẫn cảm đối với Hồn Lực ba động.
Bên trong Sơn cốc, Long Tịch bốn người đại khai đại hợp, một bên chiến đấu, một bên hướng về hư ảnh Tu La Điện tới gần, dù là bọn hắn biết rõ cơ hội muốn đi vào Tu La Điện cực kỳ bé nhỏ, nhưng bọn hắn vẫn không muốn bỏ qua cơ hội cuối cùng.
- Tứ Đại Sát Vương cũng không gì hơn cái này! Nếu như Bản Thánh Tử lúc trước tham gia Sát Vương Thí Luyện, có làm gì đến lượt các ngươi xưng vương.
Diêm La Tử mặt coi thường.
Lấy năng lực hắn, nếu như lúc trước tham gia Sát Vương Thí Luyện có lẽ quả thật có thể cải biến kết quả, nhưng vẻn vẹn chỉ là khả năng mà thôi.
Nếu như không phải bởi vì thể nội Long Tịch bốn người có một đạo Tu La Nô Ấn, bốn người hiện tại có thể đã sớm đột phá Chiến Thánh.
Bốn người căn bản không có để ý tới Diêm La Tử, bọn hắn đối với Diêm La Tử cũng khinh thường, bọn hắn có ngạo khí bản thân.
Từ khi rời khỏi Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ một khắc kia trở đi, bốn người liền nghĩ đến rất nhiều, thậm chí sớm đã giác ngộ tử vong.
- Diêm La Tử, ngươi chẳng lẽ không phát hiện bọn họ là cố ý lưu thủ sao? Chỉ ngươi ngớ ngẩn còn coi là thực lực bọn hắn không được? Giết không chết các ngươi?
Nơi xa lại truyền tới thanh âm Tư Không Tàng Kiếm châm chọc khiêu khích.
Sự thật cũng là như thế, Long Tịch bốn người bọn hắn mặc dù cảm giác hạ phong, nhưng bọn hắn vẫn không ngừng tới gần Hồn Văn Đồ.
Diêm La Tử chỗ nào còn không minh bạch, mục tiêu bốn người bọn hắn cũng không phải là muốn giết chết bao nhiêu người, mà là tiếp cận Hồn Văn Đồ. Nếu như bọn hắn toàn lực ứng phó mà nói, người Diêm La Phủ bị giết nhất định sẽ càng nhiều, còn không như cũ kỳ địch lấy yếu.
- Dám đùa ta?
Ánh mắt Diêm La Tử lạnh lẽo, quát lên:
- Người phân điện La Sinh Môn đều cùng tiến lên!
- Vâng.
Mấy chục tu sĩ gật đầu, nhao nhao hướng về sơn cốc bay đi.
Mặc dù bọn hắn vô cùng kiêng kỵ Tứ Đại Sát Vương nhưng vẫn không dám có bất kỳ phản kháng, bọn hắn rất rõ ràng kết cục đắc tội Diêm La Tử là cái gì.
Diêm La Tử lạnh lùng quét bọn hắn một cái, lại nhìn về phía Ngọc Diện Vô Tình cùng Lưu Ly bên cạnh nói:
- Tam đại Phán Quan lúc nào đến?
- Vừa mới truyền tin không lâu, còn khoảng một canh giờ.
Lưu Ly nói ra, trong mắt lóe lên một tia kiêng dè, tựa như sợ Diêm La Tử tức giận.
- Một canh giờ quá lâu, không gian Bí Thược tùy thời đều có thể biến mất, truyền lệnh, bảo bọn hắn tận lực nhanh một chút.
Diêm La Tử âm thanh lạnh lùng nói.
Hắn sở dĩ không có xuất thủ, thứ nhất là bốn người Long Tịch trong mắt hắn còn chưa xứng để hắn xuất thủ, thứ hai hắn cũng là đang đợi tam đại Phán Quan Diêm La Phủ đến.
Chỉ có tam đại Phán Quan đến mới có thể giải khai hư không Bí Thược, tiến vào bên trong Tu La Điện.
Bất quá, Diêm La Tử cảm giác hư không Bí Thược phát ra Hồn Lực ba động đang từ từ yếu bớt, như thế rất có thể kiên trì không được một canh giờ.
Đồng dạng phát hiện điểm này còn có Tiêu Phàm âm thầm đang đến gần, thần sắc Tiêu Phàm cũng có chút lo lắng, nếu như bộ Hồn Văn Đồ biến mất, hắn cũng không thể nắm chắc tiến vào Tu La Điện.
Mặc dù hắn không biết bốn người Long Tịch muốn tiến vào Tu La Điện làm cái gì, nhưng lấy hắn đối với Long Tịch mấy người biết, bọn hắn muốn đi vào Tu La Điện khẳng định không phải vì Tu La Truyền Thừa.
Huống chi, bốn người bọn hắn đã biết rõ Tiêu Phàm hắn đã được Tu La Truyền Thừa, nếu như bọn hắn là vì Tu La Truyền Thừa thì đã sớm ra tay giết hắn.
- Chẳng lẽ bọn hắn muốn tiến vào Tu La Điện chính là giao dịch Cận Tà trước kia nói với ta? Hơn nữa có quan hệ cùng việc bọn hắn rời khỏi Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ?
Trong nháy mắt Tiêu Phàm nghĩ đến càng nhiều.
Không thể không nói, năng lực phân tích vấn đề của Tiêu Phàm vẫn là rất cường đại, chỉ là hắn suy nghĩ nát óc cũng tuyệt đối nghĩ không ra thể nội bốn người có Tu La Nô Ấn.
Sau nửa ngày, bốn người cũng rốt cục tới gần bức Hồn Văn Đồ, mấy người thử nghiệm trùng kích nhiều lần cuối cùng đều lấy thất bại mà kết thúc.
- Vẫn là không cách nào tiến vào sao?
Con ngươi Lãnh Tiếu Nhận vô cùng băng lãnh, vô luận hắn cố gắng như thế nào cũng vô pháp bước vào bên trong Tu La Điện.
Tu La Điện mặc dù chân thực lơ lửng nhưng lại dường như thân ở một phiến thời không khác, thấy được, sờ không được.
- Ta không tin!
Cận Tà nổi giận gầm lên một tiếng, sát khí đáng sợ từ trên người hắn nở rộ mà ra, hư không đều mãnh liệt rung động một cái, hắn muốn xé rách hư không, đáng tiếc thực lực còn thiếu rất nhiều.
Mười lần, hai mươi lần, một trăm lần...
Bốn người trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng, cũng không phải bọn hắn sợ chết, mà là bọn hắn nhiều năm mưu đồ cuối cùng vẫn như cũ lấy thất bại mà kết thúc.
- Đi!
Cận Tà hét lớn một tiếng, lưu ở chỗ này không có khả năng tiến vào Tu La Điện, chỉ có tìm cơ hội khác, mấy người cũng nhìn rất thoáng.
- Bây giờ muốn đi, không cảm thấy muộn sao?
Một đạo thanh âm băng lãnh mà bén nhọn đột nhiên vang lên, ngay sau đó một đạo huyết hắc sắc thân ảnh từ trong hư không đi ra, chỉ thấy một đạo huyết sắc lợi nhận trong nháy mắt xuyên thủng lồng ngực Cận Tà.
- Diêm La Tử!
Con ngươi Cận Tà bỗng nhiên co rụt lại, một tay gắt gao nắm lấy chuôi Huyết Nhận, nổi giận gầm lên một tiếng, đưa tay liền một chưởng đánh lên.
Đứng đấy chính là Diêm La Tử, hắn không biết lúc nào ẩn núp đến phụ cận, thủ đoạn ẩn thân thật đúng là vô cùng đáng sợ, Cận Tà d8ã bị trúng chiêu.
- Giết!
Gần như đồng thời, Long Tịch, Mộ Dung Dạ cùng Lãnh Tiếu Nhận ba người giết đi lên.
- Tứ Đại Sát Vương, ta nhổ vào, Bản Thánh Tử liền một tên một tên làm thịt!
Diêm La Tử xì một ngụm đàm, trong giọng nói đều là vẻ khinh thường.
Rút trường kiếm về liền chân đạp bộ pháp quỷ dị tại chỗ biến mất, lần nữa xuất hiện đã là bên ngoài mấy trăm trượng, tốc độ của hắn rất nhanh, giống như nước chảy mây trôi.
Ngực Cận Tà máu tươi cuồng phún, muốn dừng lại đều ngăn không được, sinh cơ trong cơ thể nhanh chóng trôi qua, trực tiếp hướng về mặt đất rơi xuống
- Chiến Thánh! Hắn vậy mà đột phá đến Chiến Thánh cảnh!
Long Tịch lách mình vịn Cận Tà, trong mắt lóe qua một tia kiêng dè, khó trách Diêm La Tử có thể lặng lẽ ẩn núp đến bên cạnh bọn họ, bọn hắn bốn người lại không có một người phát hiện.
- Ba vị, ta đi trước một bước, các ngươi sẽ không nhanh như vậy tới gặp ta!
Cận Tà khóe miệng tràn ra từng tia máu tươi, mang trên mặt vẻ bình tĩnh, tử vong với hắn mà nói, phảng phất chỉ là một loại kết cục mà thôi.
Vừa dứt lời, Cận Tà nhắm lại hai mắt, tựa như ngủ.
Lục Đạo
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.