Chương trước
Chương sau
- Ai?
Chiến Cuồng Tôn gầm lên một tiếng, nhìn quanh bốn phía, lại không thấy được bất luận bóng người nào.
- Trên đầu ngươi!
Thanh âm kia tiếp tục vang lên, dường như từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Sắc mặt Chiến Cuồng Tôn biến hóa, ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu, lại nhìn thấy một cái chân to từ trời cao hạ xuống, cả vùng không gian đều chấn động một cái.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Chiến Cuồng Tôn thi triển toàn lực một quyền nghênh không đánh tới, quyền cương Hồn Lực tính chất bạo tạc tựa như tia chớp đón lấy cái chân to kia.
- Oanh!
Tiếng va chạm to lớn chưa từng thấy, quyền cước chạm vào nhau, cuốn lên từng đợt Hồn Lực phong bạo. Tu Sĩ bốn phía bị thổi dạt hết ngã trái lại ngã phải, sắc mặt đám người đại biến, nhanh chóng chạy trốn về bốn phía.
Mấy người Tiểu Ma Nữ che chở thân thể Tiêu Phàm nhanh chóng lùi về phía sau, thời khắc rút lui, đồng loạt nhìn về phía không trung, một thân ảnh áo đen còng xuống lọt vào trong mắt tất cả mọi người.
- Lô Chiến!
Diệp Thệ Thủy trên mặt hơi trắng bệch rốt cục lộ ra vẻ vui mừng, hít sâu một hơi nói:
- Ta biết rõ ngươi sẽ không rời khỏi Vô Song Thánh Thành!
Không sai, ông lão mặc áo đen trên không trung chính là Lô Chiến. Lô Chiến xuất hiện lập tức khiến lòng tin của Diệp Thệ Thủy tăng nhiều, có lẽ, bọn hắn có thể yên ổn sống sót.
- Lô Chiến, ngươi vẫn chưa chết?
Nơi xa truyền đến thanh âm phẫn nộ của Chiến Cuồng Tôn, thân thể hắn từ đống đất đá dưới mặt đất xông ra, thân hình chật vật không thôi, khóe miệng tràn ra một ngụm máu tươi.
- Đến lúc ngươi chết ta cũng chưa chết đâu, ngươi muốn giết Lâu Chủ Huyết Lâu ta, thật coi Huyết Lâu ta không tồn tại sao?
Lô Chiến lăng không đứng chắp tay, thân hình còng xuống tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, nhưng mà giờ phút này, không một ai dám khinh thường hắn.
Có thể một cước chấn thương Chiến Cuồng Tôn, chỉ bằng vào thực lực này, liền hoàn toàn chấn nhiếp tất cả mọi người ở đây.
- Lâu Chủ Huyết Lâu?
Chiến Cuồng Tôn lông mày nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía Lô Chiến tràn ngập kiêng kị, lạnh giọng nói:
- Bản tọa khi nào giết Lâu Chủ Huyết Lâu ngươi?
- Tiêu Phàm chính là Lâu Chủ Huyết Lâu ta!
Lô Chiến thản nhiên nói, nhìn Tiêu Phàm hôn mê bất tỉnh, Lô Chiến cau mày một cái.
- Tiêu Phàm là Lâu Chủ Huyết Lâu?
Đám người mắt trợn tròn, bọn hắn coi là Tiêu Phàm chẳng qua là có quan hệ với Huyết Lâu, hiện tại làm sao biến thành Lâu Chủ Huyết Lâu chứ?
- Huyết Lâu hủy diệt, đoán chừng Lâu Chủ Huyết Lâu cũng đã chết, Tiêu Phàm xem như đồ đệ Lâu Chủ Huyết Lâu, trở thành Lâu Chủ Huyết Lâu cũng bình thường.
Lại có người phân tích nói.
- Tiêu Phàm là Lâu Chủ Huyết Lâu?
Chiến Cuồng Tôn mí mắt cuồng loạn, cho dù là hắn, cũng không muốn đắc tội Huyết Lâu, đây chính là Tổ Chức Sát Thủ đến bản bộ Chiến Thần Điện cũng muốn kiêng kị.
Có điều, vừa nghĩ tới tình thế bây giờ của Huyết Lâu, Chiến Cuồng Tôn lại lấy dũng khí nói:
- Lô Chiến, ngươi cho rằng ngươi là đỉnh phong sao, hiện tại ngươi đã già đến mức sắp vào quan tài, chưa chắc là đối thủ của ta!
- Thử một chút xem sao, nếu như có thể mang theo ngươi, con đường xuống suối vàng cũng có người đồng hành.
Lô Chiến ngữ khí vô cùng bình tĩnh, tựa như đang tâm sự cùng một lão bằng hữu, đối với sinh tử, hắn đã sớm coi nhẹ.
Nếu như không phải còn có một cam kết chưa hoàn thành, hắn đoán chừng đã không kiên trì được đến hiện tại.
Dứt lời, Lô Chiến đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, vận chuyển một tia Hồn Lực quát mắng nói:
- Tiêu Phàm, còn không tỉnh lại, chờ đến khi nào!
Lôi âm cuồn cuộn hóa thành một trận trùng kích to lớn, mãnh liệt đi hướng về vị trí Tiêu Phàm, đến không gian đều mãnh liệt lay động.
Chung quanh Tiêu Phàm, đám người Tiểu Ma Nữ cùng Bàn Tử tất cả đều bị sóng âm kia trùng kích đánh bay, dù là một tiếng quát của Lô Chiến như sấm, bọn hắn cũng không thể ngăn cản.
Đương nhiên, bọn hắn cũng không ngăn cản, đối phương ngăn cản Chiến Cuồng Tôn xuất thủ, rõ ràng không phải là kẻ địch.
- Ong ong ~
Đột nhiên, từng đạo kim sắc quang mang từ trong cơ thể Tiêu Phàm mãnh liệt cuộn trào ra, bên ngoài thân hắn xuất hiện nguyên một đám vòng xoáy màu xám, trong vòng xoáy có hai cỗ Thanh Khí vờn quanh thành Thái Cực.
Cùng lúc đó, Băng Tinh Lợi Kiếm trên người Tiêu Phàm chậm rãi tróc ra, vết thương kia vậy mà khôi phục với tốc độ mắt trần cũng có thể thấy, vốn dĩ thân thể âm u đầy tử khí trong nháy mắt sức sống nở rộ tràn đầy.
- Sống lại?
- Sức khôi phục thật đáng sợ, đây thực sự là khả năng mà con người đạt tới sao?
- Trước đó bản thân hắn dùng kiếm xuyên thủng Hồn Hải còn có thể trong nháy mắt khôi phục, hiện tại khôi phục lại cũng rất bình thường.
Đám người tất cả đều bị dị tượng trên người Tiêu Phàm làm cho chấn kinh, bọn hắn còn chưa bao giờ thấy người có sức khôi phục đáng sợ như thế.
Về phần Tiêu Phàm trước đó dùng Tu La Kiếm xuyên thủng thân thể, lại không phải do sức khôi phục, mà là do Tiêu Phàm dưới sự chỉ đạo của Bàn Tử cùng Diệp Phong, Tu La Kiếm đã có thể thu nhập thể nội, cho nên Tu La Kiếm căn bản không có khả năng làm hắn bị thương.
Có điều vì cứu Quan Tiểu Thất ra, Tiêu Phàm biểu hiện ra là tự mình phế tu vi bản thân mình mà thôi, thực tế là hắn dùng Tỏa Hồn Châm phong ấn Hồn Hải bản thân, người bình thường tất nhiên nhìn không ra.
- Xú Lưu Manh!
Tiểu Ma Nữ, Lăng Phong, Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất tất cả bọn hắn đều lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, vốn cho là Tiêu Phàm chết, hiện tại nhìn thấy Tiêu Phàm đột nhiên sống lại, bọn hắn làm sao không kích động cho được.
- Giết bọn hắn!
Chiến Cuồng Tôn cũng không ngồi yên được nữa, chuyện sống chết của Tiêu Phàm hiện tại hắn cũng không quan tâm lắm, hắn chỉ muốn Tiểu Ma Nữ chết.
Một
siêu cấp thiên tài nắm giữ Thần Phẩm Song Sinh Chiến Hồn, tương lai có thể đạt tới cấp độ như thế nào hắn không biết, nhưng mà hắn biết, sau khi Tiểu Ma Nữ mạnh lên nhất định sẽ giết hắn, chỉ bằng vào điểm này, hắn không có khả năng để Tiểu Ma Nữ sống sót.
- Giết!
Sở Tam Sinh dẫn đầu giết ra, việc Lô Chiến đến tất nhiên là hắn không nghĩ tới, nhưng mà đã tới bước này, cho dù liều cả Sở gia, hắn cũng sẽ không tiếc.
- Bảo vệ Lão Tam.
Bàn Tử kêu to, cầm trong tay Chiến Thiên Kích thủ hộ bên người Tiêu Phàm, dù là đối mặt với Chiến Thánh cảnh, hắn cũng không mảy may có ý lùi lại.
Tiểu Ma Nữ, Lăng Phong, Quan Tiểu Thất, Sở Khinh Cuồng cùng Tử Tinh Lôi Thú tất nhiên cũng không ngoại lệ.
Cảnh giết chóc lần nữa diễn ra, tiếng ầm ầm giữa thiên địa vang bên tai không dứt. Hôm nay, tuyệt đối là lần Vô Song Thánh Thành tử vong thảm trọng nhất trong mấy trăm năm qua.
Dù là người cầm quyền các đại thế lực sẽ có biến hóa, nhưng mỗi lần thay đổi, đều không thảm liệt như hôm nay.
Đại gia tộc liều mạng, tử vong vô số, cả bầu trời đều bị nhuộm thành huyết sắc, đây tuyệt đối là lần đầu tiên.
Hơn nữa, người Chiến Thần Điện cũng tham dự, đây là chuyện chưa bao giờ có.
- Oanh ~
Đột nhiên một tiếng nổ vang kinh thiên, chỉ thấy một cỗ Hồn Lực ba động đáng sợ từ trên người Tiêu Phàm mãnh liệt cuộn trào ra, khí thế của hắn đang không ngừng tăng lên, thiên địa linh khí chen chúc mà tới, tất cả đều hướng về vị trí Tiêu Phàm kích xạ đến.
- Lại muốn đột phá?
Sắc mặt Lăng Phong vui vẻ.
- Nhanh, giết Tiêu Phàm!
Sở Tam Sinh kêu to, thần sắc có chút nóng nảy. Tiêu Phàm lúc là Chiến Đế hậu kỳ đã có thể chém giết Chiến Thánh sơ kỳ, nếu như đột phá Chiến Đế đỉnh phong vậy tuyệt đối là kiếp nạn của bọn hắn.
Mấy đại gia tộc khác càng không chút do dự trùng sát hướng về vị trí Tiêu Phàm, người Diệp gia cũng đã không ngăn được, rất nhiều người chết thảm bên trong loạn chiến.
- Rống ~
Cửu U Ma Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, cái đuôi to lớn quét ngang ra, mấy chục tu sĩ chết thảm, huyết nhục văng tung tóe.
Có điều nó cũng đã đến cực hạn, Hồn Văn trên người tổn thương vô cùng nghiêm trọng, Cực Phẩm Hồn Thạch trong cơ thể cũng tiêu hao hầu như không còn, thân thể vụt nhỏ lại, sau đó bị một tu sĩ Chiến Đế cảnh một kiếm chém vỡ.
Ngũ Đại Gia Tộc bốc lên như thủy triều, điên cuồng tuôn trào về hướng Tiêu Phàm, Tô gia, Lăng gia cùng Úy Trì gia tộc nơi xa có chút do dự.
Lôi gia xông lên cứu Tiêu Phàm, đáng tiếc cuối cùng toàn quân bị diệt, Lôi Cửu chết, Lôi Hạo cũng chết, trên trăm cường giả Chiến Đế cảnh Lôi gia tất cả đều chết.
Mặc dù bọn hắn không biết vì sao Lôi gia lại làm như thế, nhưng mà bọn hắn không muốn giẫm vào vết xe đổ của Lôi gia, dù sao hiện tại phải đối mặt chính là Chiến Thần Điện.
- Chiến Thần Doanh của Chiến Thần Điện đâu!
Đột nhiên, một tiếng quát như sấm tiếng vang lên, chỉ thấy Chiến Cuồng Tôn gần như dùng hết toàn lực ngửa mặt lên trời gào thét, sắc mặt vô cùng dữ tợn.
Lục Đạo
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.