Chương trước
Chương sau
Đám người sớm đã bị lời nói của Tiêu Phàm chấn kinh đến mức không biết làm sao. Tiêu Phàm sớm đã nổi danh là phách lối cùng cuồng vọng, thật không nghĩ đến vậy mà hắn cuồng vọng đến cấp độ này.
Đây chính là Đại Trưởng Lão Chiến Thần Điện, Tiêu Phàm cũng dám nhục mạ hắn là kỹ nữ, đây là ăn gan hùm sao?
Chẳng lẽ Tiêu Phàm tự cảm thấy không có cách nào chạy thoát khỏi tay Ngũ Đại Gia Tộc, cho nên mới cố ý khiêu khích Chiến Cuồng Tôn, sau đó có thể được chết thoải mái một chút?
Rất nhiều người lắc đầu, Chiến Cuồng Tôn không chỉ là Đại Trưởng Lão Chiến Thần Điện, hắn còn là cường giả Chiến Thánh cảnh trung kỳ, đâu thể bị một tu sĩ Chiến Đế cảnh vũ nhục chứ?
Tiêu Phàm đừng nói là được chết thoải mái, đoán chừng muốn chết còn không được, Chiến Cuồng Tôn nhất định sẽ khiến hắn sống không bằng chết!
Mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, một nam tử trung niên sau lưng Chiến Cuồng Tôn cũng đã đánh tới hướng Tiêu Phàm, rất nhanh liền tới gần Tiêu Phàm.
Nam tử trung niên này nghĩ rằng, diệt sát một tu sĩ Chiến Đế cảnh hậu kỳ thật sự là quá đơn giản.
Giết Tiêu Phàm, có thể thể hiện thực lực bản thân chấn nhiếp các đại gia tộc ở đây một chút, lại có thể nịnh nọt Chiến Cuồng Tôn, chuyện dạng này hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Nhìn thấy Tiêu Phàm đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, nam tử trung niên còn tưởng rằng Tiêu Phàm bị dọa sợ rồi.
Đám người cũng không kìm được nhắm hai mắt lại, bọn hắn đã đoán được kết cục của Tiêu Phàm, nam tử trung niên đánh ra một quyền, đầu Tiêu Phàm tuyệt đối sẽ nổ tung.
- Dừng tay!
Ba người Nam Cung Tiêu Tiêu, Quan Tiểu Thất cùng Lăng Phong kêu to, không chút do dự đạp không mà lên. Sắc mặt Lăng Thừa Đạo hoàn toàn thay đổi, hắn muốn giữ chặt Lăng Phong, nhưng mà căn bản không làm được.
Lúc này ra mặt giúp Tiêu Phàm, nhất định chính là tự tìm cái chết, thậm chí có thể sẽ liên lụy tới gia tộc bọn họ.
Diệp Thệ Thủy, Tô Cổ Tông cùng Úy Trì Cuồng Sinh ba người chuẩn bị xuất thủ, nhưng mà cuối cùng vẫn ngừng bước, bởi vì bên tai bọn hắn vang lên một thanh âm:
- Đa tạ mấy vị xuất thủ cứu giúp, bắt đầu từ bây giờ chính là việc của Tiêu mỗ ta.
Không sai, lời này là Tiêu Phàm nói với ba người, Tiêu Phàm không muốn liên lụy Tam Đại Gia Tộc bọn hắn, dù sao không có người nào dám mạo phạm uy nghiêm của Chiến Thần Điện.
Ba người Diệp Thệ Thủy lắc đầu thở dài, không đành lòng nhắm hai mắt lại.
Người khác nghĩ, Tiêu Phàm khiêu khích Chiến Cuồng Tôn có lẽ là cuồng vọng, nhưng ở trong mắt bọn Diệp Thệ Thủy, đó là Tiêu Phàm ngông nghênh cương trực, không sợ tất cả.
Người như vậy nếu không chết, tương lai chắc chắn ngạo thế thiên hạ, trở thành bá chủ hùng bá một phương!
Thời khắc thấy một quyền sắp đập trúng Tiêu Phàm, nam tử trung niên nhếch miệng lên một cười lạnh.
- Oanh!
Một quyền nện xuống, Hồn Lực ba động đáng sợ dập dờn về bốn phương tám hướng mà ra, nhấc lên một hồi gợn sóng Hồn Lực, sóng gió cuồn cuộn đáng sợ, che khuất bầu trời.
- Tiêu Phàm thực không nên đắc tội Đại Trưởng Lão Chiến Thần Điện.
Đám người mở hai mắt ra, đã thấy không rõ tất cả bên trong, trong lòng âm thầm thở dài một hơi.
Tiêu Phàm mặc dù có thể chiến một trận cùng Chiến Thánh cảnh sơ kỳ, nhưng hắn cũng phải phản kháng chứ, đứng ở đó không nhúc nhích thì làm sao có thể sống sót được?
- A ~~
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế từ trong biển Hồn Lực kia truyền ra, trực tiếp mở ra Hồn Lực phong bạo ngăn cản, truyền vào lỗ tai tất cả mọi người ở đây.
- Dám nhục mạ Đại Trưởng Lão, liền tra tấn hắn cho tốt.
Sở Tam Sinh nhếch miệng cười nói.
- Đây có vẻ như không phải thanh âm của Tiêu Phàm.
Có người mở miệng, nụ cười trên mặt Sở Tam Sinh cứng đờ, sắc mặt đỏ bừng, thật giống như bị người ta hung hăng tát một cái.
Cũng đúng lúc này, Hồn Lực phong bạo biến mất không còn gì nữa, con ngươi đám người rung động kịch liệt, kinh hãi nhìn qua nơi xa.
Giữa trận, một tay Tiêu Phàm gắt gao bắt lấy nắm đấm của nam tử trung niên Chiến Thần Điện kia, cố chấp chặt cánh tay phải của hắn, mảnh xương đều lộ rõ ra, nhìn qua thấy toàn máu me.
Mọi người hít một hơi lạnh, Tiêu Phàm làm sao có thể mạnh như vậy, coi như Tiêu Phàm có thể giết chết Chiến Thánh cảnh Công Tôn Ngạn cũng không thể dễ dàng nghiền ép Chiến Thánh cảnh như thế chứ.
Lúc này, đám người mới phát hiện, bên người Tiêu Phàm còn một thân ảnh đang đứng. Lúc nhìn thấy thân ảnh này, đám người kinh ngạc không thôi.
- Hai Tiêu Phàm?
Đám người mắt trợn tròn, hai Tiêu Phàm kia vậy mà giống nhau như đúc, chẳng lẽ là huynh đệ sinh đôi với Tiêu Phàm?
Thế nhưng, vừa rồi rõ ràng không thấy ai xuất hiện, một Tiêu Phàm khác xuất hiện như thế nào vậy?
Hơn nữa, Tiêu Phàm này cường đại như thế, thậm chí ngay cả tu sĩ Chiến Thánh cảnh sơ kỳ đều không có sức phản kháng trên tay hắn, vậy há không phải tu vi hắn là Chiến Thánh?
- Hồn Điêu!
Ánh mắt Tô Mạch Huyên sáng lên, kinh ngạc nhìn U Linh Nhất Hào, hắn biết rõ, Tiêu Phàm là một Hồn Điêu Sư, vậy người giống Tiêu Phàm như đúc cũng không phải là huynh đệ sinh đôi gì gì của hắn, mà là Hồn Điêu căn cứ theo hình dáng Tiêu Phàm mà điêu khắc ra.
Nhưng mà nếu có thể tuỳ tiện chặt được cánh tay cường giả Chiến Thánh cảnh sơ kỳ, Hồn Điêu này thật sự không đơn giản, đoán chừng đã đạt tới cấp độ Cửu Giai trung kỳ.
Ba người Bàn Tử, Quan Tiểu Thất cùng Lăng Phong chạy tới trước mặt Tiêu Phàm, nhìn thấy nam tử trung niên Chiến Thần Điện kia bị phế một cánh tay, bọn hắn cũng buông lỏng một hơi.
Chỉ cần Tiêu Phàm bình yên vô sự, vậy liền yên tâm, về phần U Linh Nhất Hào cường đại thế nào, bọn hắn lại không chấn kinh lắm.
- Ngươi muốn giết ta?
Tiêu Phàm không để ý tới ba người bọn Lăng Phong, con ngươi lạnh như băng nhìn chằm chằm nam tử trung niên kia, tia giết sạch bắn ra bốn phía.
- Ta, ta ~
Nam tử trung niên ấp úng, đau đến nhe răng trợn mắt, mồ hôi lớn bằng hạt đậu lăn xuống, thân thể hoàn toàn không động đậy được.
Hắn vất vả quay đầu, muốn cầu cứu Chiến Cuồng Tôn. Chiến Cuồng Tôn sắc mặt lạnh lùng, mí mắt không ngừng giật giật, hắn cũng bị thực lực U Linh Nhất Hào chấn kinh.
Chiến Cuồng Tôn rốt cục biết rõ, tại sao Tiêu Phàm dám nói chuyện cùng hắn như thế, bởi vì Tiêu Phàm có cái để hắn ỷ vào.
- Tiểu tử, nếu ngươi giết hắn, vậy chính là kẻ địch của Chiến Thần Điện ta?
Chiến Cuồng Tôn từ giữa hàm răng rít ra một câu.
- Đừng tâng bốc ta như vậy, tiểu gia ta nhìn không vừa mắt ngươi mà thôi, ngươi muốn ta chết, ta cũng sẽ không để ngươi dễ chịu!
Tiêu Phàm phì bãi nước bọt, cười lạnh nói:
- Về phần người muốn giết ta, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng bỏ qua, làm thịt cho ta.
Vừa dứt lời, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, U Linh Nhất Hào một tay bấm cổ nam tử trung niên Chiến Thần Điện kia, dùng sức uốn éo, đường đường Chiến Thánh cảnh mà lại chết ngoẻo tại chỗ.
Đám người thấy thế, không khỏi hít một hơi lạnh, trong lòng rung động mãnh liệt.
Tiêu Phàm thật đúng là quá hung ác, thậm chí ngay cả người Chiến Thần Điện đều dám giết, chẳng lẽ hắn thực sự muốn là kẻ địch với Chiến Thần Điện sao?
Tiêu Phàm không quan tâm những cái này, như hắn nói, Chiến Cuồng Tôn muốn hắn chết, Tiêu Phàm cũng sẽ khiến hắn không được yên thân. Thế giới này chính là tàn nhẫn như vậy, quyền lợi nói chuyện đều nằm trong tay cường giả.
Nếu như Tiêu Phàm là Chiến Thánh trung kỳ thì đâu cần phải nói nhảm nhiều như vậy, trực tiếp diệt Chiến Cuồng Tôn, Chiến Thần Điện có thể làm gì được hắn?
- Ngươi thật đúng là tự tìm cái chết! Ngươi cho rằng Huyết Lâu ngươi vẫn là Huyết Lâu trước đây sao? Giết ngươi, liền đơn giản như bóp chết một con kiến!
Sắc mặt Chiến Cuồng Tôn lạnh lùng, rất hiển nhiên hắn đã biết rõ thân phận Tiêu Phàm.
Sau đó con ngươi lạnh lẽo của Chiến Cuồng Tôn nhìn bọn Sở Tam Sinh một cái, nói:
- Bản tọa cho phép các ngươi giết hắn. Ai dám bảo vệ hắn, kẻ đó chính là địch của Chiến Thần Điện!
- Rõ, Đại Trưởng Lão!
Sở Tam Sinh đám người nghe vậy, tâm tình kích động tới cực điểm, bọn hắn biết rõ, Chiến Cuồng Tôn muốn đích thân xuất thủ.
Mà bọn Diệp Thệ Thủy, mặc dù vô cùng sốt rột, thế nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, hậu quả đắc tội Chiến Thần Điện, tuyệt đối không phải những gia tộc bọn hắn có thể tiếp nhận.
- Các huynh đệ, là ta liên lụy các ngươi.
Tiêu Phàm tựa như không nghe được lời nói của Chiến Cuồng Tôn, ngược lại nhìn về ba người Lăng Phong, Bàn Tử cùng Quan Tiểu Thất phía sau nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.