Chương trước
Chương sau
Trước khi rời đi, Tiêu Phàm còn dự định cùng Huyết Yêu Nhiêu chào hỏi, nhưng cuối cùng vẫn thôi, cho dù nhìn thấy thì có thể nói cái gì đây?
Lúc Tiêu Phàm đạp không bay lên, lại có một đôi mắt âm thầm nhìn theo bóng lưng hắn, càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất, trong mắt có hơi nước bốc hơi, trừ Huyết Yêu Nhiêu còn có thể là ai.
- Muốn trách, chỉ có thể trách gặp nhau quá muộn.
Huyết Yêu Nhiêu tự lẩm bẩm, lau khô nước mắt trong mắt, biến mất tại chỗ.
Tiêu Phàm rời vị trí sơn cốc Huyết Lâu, trực tiếp hướng về ngoại giới bắn nhanh đi, do hắn có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được nên nhớ kỹ phương hướng đại khái, tự nhiên sẽ không bị lạc đường.
Sau hai canh giờ, Tiêu Phàm rốt cục rời khỏi Hồn Thú Sơn Mạch rộng lớn, chẳng qua là khi hắn bước ra khỏi Hồn Thú Sơn Mạch, lại đột nhiên ngừng thân hình, nhìn về phía sau lưng, con ngươi lạnh lẽo liếc nhìn bốn phía.
- Cùng ta đi lâu như vậy rồi, còn không có ý định đi ra?
Ngữ khí Tiêu Phàm băng lãnh nói ra.
- Bốp bốp bốp!
Vừa dứt lời, một trận vỗ tay vang lên, trước người Tiêu Phàm tầm mười trượng, bên trong rừng cây đột nhiên đi ra một đạo thân ảnh, đó là một nam tử áo đen.
- Tà Vương Cận Tà?
Tiêu Phàm liếc mắt liền nhận ra, đề phòng tới cực điểm.
Lần trước hắn không biết Cận Tà đáng sợ, cho nên mới không lo lắng, nhưng lần này, Tiêu Phàm rất rõ ràng Cận Tà mạnh bao nhiêu.
Tứ Đại Sát Vương qua thời gian năm năm, tối thiểu nhất cũng là Chiến Đế cảnh đi, nếu là Chiến Đế sơ kỳ bình thường, Tiêu Phàm ngược lại cũng không sợ.
Nhưng hắn căn bản là nhìn không ra tu vi Cận Tà, nếu như không phải bởi vì Hồn Lực Tiêu Phàm cực kỳ cường đại, có lẽ căn bản phát hiện không được có người âm thầm theo dõi.
- Ngươi rất không tệ, lại có thể phát hiện ta tồn tại.
Cận Tà ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm nói:
- Không biết gọi ngươi Tiêu Phàm hay là gọi ngươi U Linh?
- Tùy tiện, danh tự chỉ là một cái danh hiệu mà thôi.
Sắc mặt Tiêu Phàm vẫn như cũ thập phần bình tĩnh, chỉ là hắn hết sức tò mò, Cận Tà theo dõi mình chuyện gì.
- Vậy liền gọi ngươi Tiêu Phàm đi.
Cận Tà gật đầu, nhìn Tiêu Phàm cười nói:
- Lần trước ta đã nói với ngươi, có một vụ giao dịch, không biết ngươi cảm giác có hứng thú không?
- Giao dịch? Giao dịch gì.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, lần trước Cận Tà đúng là đã nói việc này, đồng thời còn nói, Tiêu Phàm được hạng nhất thì mới có tư cách biết được.
Bất quá lại không nghĩ rằng Cận Tà vậy mà đến nhanh như vậy, Sát Vương Thí Luyện kết thúc mới bao lâu, thời gian mới hơn một ngày đi, hắn vậy mà đã chạy tới bên ngoài tổng bộ Huyết Lâu Nam Vực chờ đợi mìnhân.
- Ngươi đã tiến vào Tu La Bí Cảnh đi, ta nghĩ không cần ta nói, ngươi cũng nên biết là giao dịch gì.
Cận Tà cười nói.
Con ngươi Tiêu Phàm hơi hơi co rụt lại, chẳng lẽ Cận Tà nhận ra Tu La Kiếm, biết mình nắm giữ Tu La Truyền Thừa?
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm đáy mắt chỗ sâu lóe qua sát ý nồng đậm, bất quá hắn vẫn lắc lắc đầu nói:
- Không biết ngươi nói cái gì, ngươi nếu không nói, vậy ta liền cáo từ.
- Chẳng lẽ ngươi đối với Tu La Truyền Thừa không có hứng thú sao?
Nhìn thấy Tiêu Phàm muốn đi, Cận Tà cũng sẽ không quanh co lòng vòng.
- Tu La Truyền Thừa?
Tiêu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng trong lòng thì buông lỏng một hơi, xem ra Cận Tà cũng không biết sự tình mình có được Tu La Truyền Thừa.
- Không sai, Tu La Truyền Thừa, Điện Chủ Tu La Điện đời trước đem Tu La Truyền Thừa phong ấn bên trong mấy tiểu bí cảnh, chắc hẳn ngươi cũng biết rồi. Những năm này, chúng ta một mực tại tìm mấy cái tiểu bí cảnh, nửa năm trước rốt cục có thu hoạch, cho nên muốn mời ngươi tham gia.
Cận Tà gật đầu nói.
Hắn thấy Tiêu Phàm vì Tu La Truyền Thừa chấn kinh, lại không biết được, Tiêu Phàm đã đạt được Tu La Truyền Thừa, chỉ là Vô Tận Chiến Quyết có chỗ thiếu mà thôi.
- Ngươi mời một Chiến Hoàng cảnh đi tìm kiếm Tu La Truyền Thừa?
Tiêu Phàm càng thêm kinh ngạc, nhưng trong lòng thì cực kỳ khinh thường, đừng nói các ngươi có phải thực tìm được Tu La Truyền Thừa hay không.
Cho dù tìm được, lấy thực lực các ngươi mời một tên Chiến Hoàng cảnh, đây không phải lại thêm một người chia cắt Tu La Truyền Thừa sao?
Tiêu Phàm cũng không ngốc, hắn rất nhạy bén, tự nhiên sẽ không tin tưởng Cận Tà nói, cho dù tìm được Tu La Truyền Thừa cũng không tới phiên Tiêu Phàm hắn, huống chi, hắn đã lấy được một bộ phận Tu La Truyền Thừa.
Mặc dù trong lòng hắn cũng hết sức tò mò, chủ điện trong Tu La Truyền Thừa Điện đến cùng có cái gì, nhưng vậy cũng phải có đầy đủ thực lực mới có thể biết được.
- Xin lỗi, ta không hứng thú.
Tiêu Phàm lắc đầu xoay người rời đi, căn bản không cho Cận Tà cơ hội nhiều lời.
Cận Tà cau
màyLNfnnklZỈ một cái, thân hình lóe lên, trong nháy mắt ngăn Tiêu Phàm.
- Làm sao, mềm không được chuẩn bị tới cứng?
Sắc mặt Tiêu Phàm lạnh lẽo, mặc dù hắn nhìn không thấu Cận Tà, nhưng Tiêu Phàm không sợ, chỉ cần không phải cường giả Chiến Đế hậu kỳ, Tiêu Phàm muốn đi còn không mấy người có thể ngăn được hắn.
- Sở dĩ muốn mời ngươi, là bởi vì kiếm trong tay ngươi là chìa khoá mở ra bí cảnh.
Thần sắc Cận Tà khôi phục bình tĩnh, con ngươi nhìn chằm chặp Tiêu Phàm, tựa như muốn đem Tiêu Phàm nhìn thấu.
Trong lòng Tiêu Phàm lạnh lẽo, chẳng lẽ Cận Tà biết Tu La Kiếm tồn tại, bất quá hắn ngoài mặt vẫn là giả bộ như thập phần bình tân, nói:
- Kiếm trên người ta không ít, không biết ngươi nói là cái nào.
- Tu La Kiếm.
Cận Tà cười tủm tỉm nhìn Tiêu Phàm, cơ hồ gằn từng chữ một.
Trong mắt Tiêu Phàm hiện lên một sợi tinh quang, sát khí trên người lặng yên phát ra, hắn biết Cận Tà không phải không đang nói xạo, mà là hắn thực biết rõ trong tay mình có Tu La Kiếm.
Thế nhưng mình vẫn luôn không bại lộ tồn tại của Tu La Kiếm, hắn làm sao biết được.
- Ngươi yên tâm, ta không phải địch nhân ngươi, Tu La Kiếm là của ngươi, ai cũng đoạt không được.
Cận Tà vội vàng nói, tựa như sợ Tiêu Phàm cự tuyệt:
- Đương nhiên, ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, ngươi nếu cho là ta có thể uy hiếp được ngươi, vậy thì chờ ngươi thực lực đủ mạnh, lại đáp ứng giao dịch thì như thế nào?
- Huh?
Này cũng khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên, hắn từ trên người Cận Tà cũng không có cảm nhận được khí tức nguy hiểm, chẳng lẽ hắn thực sự là hảo tâm mời mình?
- Ta rất muốn biết, ngươi là như thế nào biết Tu La Kiếm nằm trong tay ta?
Tiêu Phàm hỏi.
- Kiếm pháp của ngươi, Huyết Sát và Đồ Lục, chính là hai kiếm trong Tu La Tam Kiếm, ngươi tiến vào bên trong Tu La Bí Cảnh nên nhìn thấy một chút hình ảnh ngàn năm trước, ta có thể nói cho ngươi biết, đó là chân thực, hơn nữa chúng ta chứng kiến có chút thứ không giống, có lẽ ta biết rõ nhiều hơn ngươi một chút.
Cận Tà giải thích nói.
Điểm này Tiêu Phàm không phủ nhận, Cận Tà là Sát Vương La Sinh Môn, thời gian tại La Sinh Môn ngây ngốc rất lâu, bí mật hắn biết khẳng định so với mình nhiều hơn.
- Đương nhiên, Tu La trong tay ngươi cũng không chỉ có Kiếm Tu La Truyền Thừa, còn có Tu La chiến kỹ, Tu La công pháp, Tu La Huyết Mạch, Tu La Lệnh, Tu La Truyền Thừa Chiến Hồn, cho nên không cần thiết ngấp nghé Tu La Kiếm trong tay ngươi.
Cận Tà lại nói.
Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, ngươi nói thật nhẹ nhàng, nếu như Cận Tà ngươi biết Tu La chiến kỹ, Tu La công pháp, Tu La Huyết Mạch, Tu La Lệnh và Chiến Hồn Tu La Truyền Thừa trong miệng ngươi, tất cả đều nằm trong tay của ta, ngươi còn sẽ bình tĩnh như vậy sao?
Bất quá mặt ngoài Tiêu Phàm vẫn là duy trì thập phần bình tĩnh, hỏi:
- Đây chính là nguyên nhân ngươi thoát ly La Sinh Môn?
MinhLâm - Lục Đạo -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.