Chương trước
Chương sau
Nhanh chóng lui về sau, sắc mặt ba người Phong Lang, Ảnh Phong cùng Huyết Vô Tuyệt càng ngày càng trầm trọng, tốc độ bọn họ mặc dù không chậm, nhưng đám người ở phía sau đuổi theo không ngừng.
Phong Lang và Ảnh Phong đã mấy ngày không nghỉ ngơi, Huyết Vô Tuyệt lại càng không cần phải nói.
Nếu là bình thường, gặp phải mấy người truy sát kia bọn họ cũng sẽ không sợ hãi, nhưng hiện tại, Hồn lực của bọn họ không còn mấy, một khi bị đối phương bao vây, tuyệt đối là chết không nghi ngờ.
Theo thời gian trôi, Hồn Lực ba động phía sau càng ngày càng mãnh liệt, ba người cũng càng ngày càng lo lắng.
- Tách ra đi!
Huyết Vô Tuyệt quát khẽ, việc đã đến nước này, hắn không muốn tiếp tục liên lụy Phong Lang cùng Ảnh Phong.
Chỉ cần hắn mang theo Huyết Yêu Nhiêu hấp dẫn phần lớn lực chú ý của đám người này, Phong Lang cùng Ảnh Phong muốn đào thoát, căn bản không phải chuyện khó khăn.
Nhưng Ảnh Phong cùng Phong Lang sẽ trốn một mình sao? Hiển nhiên không có khả năng!
- Huyết Vô Tuyệt, nếu ngươi coi chúng ta là bằng hữu, thì không nên nói lời này!
Ảnh Phong cau mày, bị người truy sát, trong lòng hắn cũng vô cùng khó chịu.
Nếu như có thể, hắn rất muốn cùng đối phương liều mạng.
- Chẳng lẽ trong mắt ngươi, chúng ta không xứng trở thành bằng hữu của ngươi?
Phong Lang không mặn không nhạt nói.
Huyết Vô Tuyệt cười khổ một chút, hắn biết Ảnh Phong cùng Phong Lang đều sẽ không chạy trốn, hắn rốt cục cũng hiểu rõ, vì sao Tiêu Phàm lại coi hai người bọn họ như huynh đệ.
Từng ấy năm Huyết Vô Tuyệt chưa từng biết cái gì gọi là huynh đệ chân chính, cái gì là tình nghĩa bạn bè.
Cho dù là đối với Chiến Vô Cực, hắn cũng chỉ có tình nghĩa sư huynh đệ, thậm chí hai người vẫn luôn âm thầm đấu tranh.
Tận đến lúc Chiến Vô Cực chết đi, hắn rốt cục hiểu rõ bản thân vẫn luôn coi nhẹ rất nhiều thứ, so với vị trí Lâu Chủ Huyết Lâu còn có rất nhiều thứ quan trọng hơn nhiều.
- Nếu không chạy nổi vậy liền liều mạng một lần đi.
Huyết Vô Tuyệt hít sâu một cái, tiếp tục trốn chạy không phải cách, hắn cũng chán ghét cảm giác chạy trốn này.
- Liều mạng một lần? Các ngươi chỉ đang cố gắng chống chọi mà thôi!
Đúng lúc này, một giọng nói khinh thường từ phía sau truyền đến, mấy đạo lưu quang nhanh chóng tới gần, trong nháy mắt ngăn lại đường đi của bọn họ.
Ba người Huyết Vô Tuyệt, Phong Lang cùng Ảnh Phong phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt tạo thành hình tam giác, lưng tựa lưng, đem Huyết Yêu Nhiêu bảo vệ ở giữa, lạnh lùng nhìn đối diện.
- Hận Thiên, Mạch Quy, Nguyên Thiên Nhất!
Huyết Vô Tuyệt khẽ cắn môi, ba người này vậy mà quyết không buông tha.
Huyết Vô Tuyệt thậm chí đã hoài nghi, đây là mưu kế mà Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn nghĩ ra, hai Tổ Chức Sát Thủ thậm chí dự định liều mạng với Huyết Lâu.
- Huyết Vô Tuyệt, Huyết Lâu của ngươi thực lực chẳng ra làm sao, công phu trốn chạy cũng không tuyệt hảo như vậy.
Nguyên Thiên Nhất lộ ra hàm răng trắng như tuyết, âm trầm, lạnh lẽo.
- Người các ngươi muốn giết là huynh muội chúng ta,để bọn họ rời đi được không?
Huyết Vô Tuyệt không muốn tranh luận với bọn chúng, hắn chỉ cảm thấy thật có lỗi với Ảnh Phong cùng Phong Lang.
- Để bọn chúng rời đi? Thực sự là một chuyện cười, hai huynh muội các ngươi phải chết, bọn chúng cũng phải chết!
Người nói chuyện lần này là Hận Thiên.
Với thực lực của ba người bọn họ, quả thật đủ tư cách giữ lại Ảnh Phong cùng Phong Lang.
Thiên tài sát thủ trẻ tuổi của Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ, có thể tham gia Sát Vương Thí Luyện, được xưng là thập đại Sát Vương, thiên phú và thực lực của bọn họ, phóng tầm mắt nhìn những người cùng thế hệ khắp Chiến Hồn Đại Lục, cũng là những người đứng trong top đầu.
Cho dù là siêu cấp thiên tài của Chiến Hồn Điện Thánh Thành, cũng không hơn gì.
Nhưng mà Phong Lang cùng Ảnh Phong trưởng thành cũng rất nhanh, trong thế hệ cùng trang lứa ở Đại Ly Đế Triều cũng chỉ được vài người như vậy.
Thậm chí, nếu như liều mạng, với thực lực và thiên phú của hai người, cũng không yếu hơn bọn Nguyên Thiên Nhất bao nhiêu.
- Sao nói nhảm nhiều như vậy, muốn chiến liền chiến.
Ảnh Phong đi theo Tiêu Phàm đã lâu, cũng bá đạo hơn rất nhiều, huống hồ đã không còn đường lui, vậy thì quyết chiến một trận đi.
- A? Còn là một người nóng tính?
Mạch Quy vẫn luôn trầm mặc nhếch miệng cười một tiếng:
- Ta cũng không thích người nói quá nhiều.
Lời còn chưa dứt, Mạch Quy liền thẳng hướng Ảnh Phong, trong tay hắn xuất hiện một thanh chủy thủ bạch sắc, chủy thủ nhìn qua rất mềm yếu, nhưng lại vô cùng sắc bén.
Cốt Đao! Đây là một thanh đao dùng xương cốt đặc thù rèn đúc ra!
Ảnh Phong không dám khinh thường, nắm lấy Tử Thần Liêm Đao nghênh đón.
- Nguyên Thiên Nhất, lăn tới nhận lấy cái chết đi!
Huyết Vô Tuyệt buông Huyết Yêu Nhiêu xuống, gầm thét một tiếng, liền đánh về phía Nguyên Thiên Nhất.
Giữa sân, chỉ còn lại Phong Lang cùng Huyết Yêu Nhiêu đang nằm trên mặt đất, Phong Lang liếc mắt nhìn Huyết Yêu Nhiêu, vì đề phòng điều bất chắc, chậm rãi đi về hướng Hận Thiên.
- Chỉ còn lại ta, xem ra ngươi không may mắn lắm.
Hận Thiên giọng nói vô cùng bình thản, trên người tản ra khí tức u lãnh, Sát khí yên lặng tản ra.
- Vậy thì chưa hẳn.
Phong Lang thản nhiên nói, trong tay đột ngột xuất hiện một bộ thiết trảo, thiết trảo tản ra sự rét lạnh, được bao trùm bởi nồng đậm huyết khí cùng sát khí.
Hận Thiên thấy thế, không khỏi híp híp mắt, huyết khí thiết trảo này tản ra, vậy mà lại là oán hận ngập trời, đây tuyệt đối là tắm trong máu vô số Huyết Hồn binh.
- Đồ tốt.
Hận Thiên ánh mắt lóe lên sự tham lam, cũng không do dự nữa, lấy ra một thanh huyết kiếm, chậm rãi đi về hướng Phong Lang.
Ầm!
Keng một tiếng! Một tiếng vang thật lớn, hai người đột nhiên biến mất, lại đột nhiên đâm vào nhau, tốc độ nhanh vô cùng.
Thiết trảo của Phong Lang kiềm chặt huyết kiếm của Hận Thiên, đốm lửa bắn tứ tung trong không khí, tiếng kim loại ma sát đến chói tai vang vọng trong rừng.
Hồn Lực ba động đáng sợ quét sạch bốn phía cổ lâm, từng cây từng cây đại thụ sụp đổ, sau đó bị khí lãng to lớn ép thành mảnh gỗ vụn, xung quanh mấy trăm trượng, cơ hồ tất cả đều san thành bình địa.
Nếu như không phải ba người bảo vệ Huyết Yêu Nhiêu, Huyết Yêu Nhiêu có lẽ đã sớm chết rất nhiều lần rồi.
Ba người Hận Thiên, Nguyên Thiên Nhất cùng Mạch Quy, vừa vặn bắt được nhược điểm Huyết Yêu Nhiêu này, chính bởi vì như thế, ba ngườ Phong Lang rất nhanh liền rơi xuống thế hạ phong, gần như chỉ có chống trả, không có phản công.
So với Chiến Vô Cực, ba người Nguyên Thiên Nhất mới là sát thủ chân chính, vì giết chết ba người Phong Lang bọn họ, không từ bất cứ thủ đoạn nào, hơn nữa mỗi một chiêu đều nhằm vào chỗ hiểm.
Chỉ trong thời gian một chén trà, ba người Phong Lang đều máu me đầm đìa, chật vật vô cùng, Hồn Lực trong thân thể càng khô kiệt hơn.
Ba người vốn đã vô cùng mệt mỏi, những ngày qua tinh thần vẫn luôn căng chặt, bây giờ lại phải bảo vệ Huyết Yêu Nhiêu, sao có thể là đối thủ của bọn họ.
Lấy ba đối ba, nếu là bình thường, Phong Lang, Ảnh Phong cùng Huyết Vô Tuyệt cũng không sợ hãi, đáng tiếc, không có người để cho bọn họ có cơ hội thở dốc!
- Keng!
Phong Lang bị một kiếm của Hận Thiên đẩy lui, ngực bị một đạo kiếm khí quét trúng, thân thể bay ngược về sau, ầm một tiếng ngã vào trong đống phế tích.
Cùng lúc đó, Ảnh Phong cùng Huyết Vô Tuyệt hai người cũng bị đánh bay, máu tươi trong miệng trào ra, trên người chi chít vết kiếm, máu tươi thấm đẫm y phục của bọn họ.
Ba người nằm trên mặt đất há mồm thở dốc, Hồn Lực hao hết, lại không có bất kỳ sức phản kháng nào, ba người hoàn toàn rơi vào tuyệt cảnh.
- Huyết Vô Tuyệt, để ngươi sống lâu hơn mười mấy ngày, đã đủ lắm rồi!
Nguyên Thiên Nhất nhếch miệng cười một tiếng, đi từng bước một về phía Huyết Vô Tuyệt nói:
- Sau ngày hôm nay, chỉ có thất đại sát thủ!
Nói đến đây, Nguyên Thiên Nhất chậm rãi giơ lên trường kiếm huyết sắc cùng hắc sắc đan xen lên,chém về phía Huyết Vô Tuyệt.
Không ít người ở xung quanh trong mắt lóe lên vẻ bất đắc dĩ, đến Huyết Vô Tuyệt một trong Thập Đại Sát Thủ cũng không tránh khỏi cái chết, huống chi là đám đầy tớ như bọn họ đây.
- Ngươi nói sai, sau ngày hôm nay, sẽ không còn thất đại sát thủ.
Nhìn thấy kiếm quang sắp đâm vào lưng Huyết Vô Tuyệt, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên, ngay tại lúc đó, một đạo kiếm khí ác liệt xẹt qua trên đầu Huyết Vô Tuyệt, xông thẳng về hướng Kiếm Hà kia.
MinhLâm - Lục Đạo -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.