Chương trước
Chương sau
Nếu như không phải Tam Tinh thì sao? Tiêu Phàm không những không giận mà còn cười, cười tủm tỉm nhìn La Phong.
- Chẳng lẽ còn có Tứ Tinh hay sao?
La Phong mặt coi thường nói, vừa nhìn thấy khóe miệng Tiêu Phàm, hắn liền thập phần khó chịu.
- Nếu không ngươi theo ta đánh cược một phen thì như thế nào? Liền cược ta có hoàn thành Tứ Tinh Nhiệm Vụ hay không.
Tiêu Phàm không muốn bỏ qua cơ hội dạng này, ngươi xem thường ta, vậy ta liền hung hăng đánh vào mặt ngươi.
Bát Trưởng Lão cũng không có mở miệng, hắn đạt tới cảnh giới dạng này, sự tình khó mà khiến hắn cảm thấy hứng thú, bất quá bây giờ, hắn có vẻ như cũng rất có hứng thú.
Sắc mặt La Phong khó coi vô cùng, trong lòng tính toán rất nhanh:
- Tiểu tử này nhất định là đang lừa ta, Chiến Hoàng cảnh trung kỳ muốn hoàn thành Tứ Tinh Nhiệm Vụ, đối thủ đối mặt so với Hoàng Phủ Chiến Hoàng còn muốn đáng sợ hơn. Toàn bộ Huyết Lâu Nam Vực, người có thể hoàn thành Nhiệm Vụ Tứ Tinh cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, ngươi lại có thể hoàn thành hay sao?
- Được, ta với ngươi cược, ngươi muốn đánh cược gì?
La Phong cười lạnh nói.
- Nếu không thì, cược mạng?
Tiêu Phàm vẫn cười tủm tỉm nhìn La Phong.
La Phong nghe vậy, sắc mặt trong nháy mắt âm trầm đáng sợ, nhìn về phía Bát Trưởng Lão nói:
- Bát Trưởng Lão, ngài xem, tiểu tử này chính là quá không biết điều.
Nhưng mà Bát Trưởng Lão lại trầm mặc không nói, nếu quả thật như Tiêu Phàm nói, hắn có thể đã sớm hoàn thành Nhiệm Vụ Tứ Tinh, vậy tiềm lực hắn tương đối đáng sợ rồi.
Nếu như có thể từ vòng thứ ba trong khảo hạch sống sót, tuyệt đối là trọng điểm đáng giá để Huyết Lâu bồi dưỡng.
Đây cũng là nguyên nhân hắn không để ý đến La Phong, một Chiến Hoàng cảnh trung kỳ tiềm lực vô hạn, giá trị đối với Huyết Lâu La Phong không thể thấp hơn.
- Làm sao, ngươi không dám đánh cược đúng không, nếu không dám đánh cược, vậy thì đừng ở nơi này đánh rắm.
Con ngươi Tiêu Phàm cũng biến thành băng lạnh.
- Được, ta cược với ngươi!
La Phong nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiêu Phàm, hận không thể lập tức đem tiểu tử này làm thịt.
- Còn mời Bát Trưởng Lão, cùng các vị tiền bối làm chứng.
Tiêu Phàm cười nhạt, hướng về phía đám người xung quanh chắp tay một cái nói.
Sắc mặt Huyết Tâm Lạc vô cùng nóng nảy, bất quá hắn lại không dám mở miệng, Tiêu Phàm cùng La Phong cược mạng, là bọn hắn ngươi tình ta nguyện, hắn căn bản không biết ngăn cản như thế nào.
Cũng đúng lúc này, Tiêu Phàm lấy ra ba tấm thẻ Nhiệm vụ, bên trên không biết làm sao bày biện ra ba ngôi sao, bốn ngôi sao và năm năm ngôi sao.
Mọi người vẻ mặt run lên, tiểu tử này không chỉ nhận Nhiệm Vụ Tứ Tinh, lại còn nhận lấy Nhiệm Vụ Ngũ Tinh?
Chẳng lẽ hắn thực hoàn thành Nhiệm Vụ Tứ Tinh hay sao?
Về phần Nhiệm Vụ Ngũ Tinh, mọi người đã không dám tưởng tượng.
Bất quá trong lòng đám người, thời điểm tiểu tử này rất có thể nhận lấy nhiệm vụ chỉ là Chiến Hoàng cảnh sơ kỳ mà thôi, kể từ đó, độ khó nhiệm vụ cũng sẽ là hàng Nhất Tinh..
Ngũ Tinh biến thành Tứ Tinh, Tứ Tinh biến thành Tam Tinh, Tam Tinh liền sẽ biến thành Nhất Tinh.
- Danh tự, tu vi.
Hắc y nhân bên người Bát Trưởng Lão lấy ra một bản thư tịch thật dày, tiếp nhận ba tấm thẻ nhiệm vụ trong tay Tiêu Phàm, nhìn chăm chú Tiêu Phàm nói.
- U Linh!
Tiêu Phàm lạnh như băng nói ra một câu, ngay sau đó tỏa ra khí tức Hồn Lực, thực lực Chiến Hoàng cảnh trung kỳ hiển lộ không thể nghi ngờ.
- Ngươi lần trước đăng ký cũng là Chiến Hoàng cảnh trung kỳ?
Hắc y nhân trong thư tịch lật đến danh tự Tiêu Phàm, rốt cục có chút động dung.
Cũng khó trách hắn không được bình tĩnh như thế, Nhiệm Vụ Tam Tinh và Nhiệm Vụ Tứ Tinh còn dễ nói, mỗi một giới thí luyện đều có không ít người hoàn thành, nhưng Nhiệm Vụ Ngũ Tinh có rất ít người có thể hoàn thành, cho dù phóng nhãn tất cả Địa Vực mà Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ khảo hạch cũng sẽ không vượt quá mười người.
Trong mắt Bát Trưởng Lão cũng phóng ra tinh quang, Nhiệm Vụ Ngũ Tinh đó, địch nhân đối mặt là cường giả Chiến Đế cảnh sơ kỳ, cho dù là hắn năm đó cũng không hoàn thành.
Trong lòng La Phong khẩn trương, tiểu tử này thật chẳng lẽ hoàn thành Nhiệm Vụ Tứ Tinh?
Mà nội tâm Huyết Tâm Lạc lại vô cùng kích động, cho dù là hắn cũng chưa từng nghĩ tới Tiêu Phàm có thể hoàn thành Nhiệm Vụ Tứ Tinh, mà U Linh tiểu tử này mỗi lần đều có thể làm cho kỳ tích phát sinh.
- Chẳng lẽ tu vi ta còn lui lại sao?
Tiêu Phàm cổ quái nhìn hắc y nhân, thập phần bình tĩnh nói.
- Ách ~
Hắc y nhân kém chút bị sặc đến không nhẹ, bình tĩnh tâm thần nói:
- Giao ra vật phẩm nhiệm vụ.
Tiêu Phàm hiển nhiên đã sớm chuẩn bị, đưa tay vung lên, trong tay một lần nữa xuất hiện một chiếc Dạ Linh Diệp, một cái bình ngọc.
Khi thấy Dạ Linh Diệp, con ngươi La Phong khẽ run lên, hắn rất rõ ràng, lấy thực lực Tiêu Phàm Chiến Hoàng cảnh trung kỳ, nhiệm vụ này hẳn là Tam Tinh, hắn thực hoàn thành?
- Không sai, đây đúng là Dạ Linh Diệp, Nhiệm Vụ Tam Tinh ngươi hoàn thành viên mãn.
Hắc y nhân tiếp nhận Dạ Linh Diệp trong tay Tiêu Phàm cẩn thận quan sát một cái, rất nhanh liền kết luận.
Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng, lại đem bình ngọc trong tay đưa cho Hắc Y Nhân. Hắc y nhân tiếp nhận bình ngọc, gỡ nắp bình, lập tức một cỗ mùi thối nồng đậm tràn ngập mà đến, đám người sặc đến không nhẹ, vội vàng ngừng thở, phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm.
- Tiểu tử, cái này chỉ là Tứ Tinh Nhiệm Vụ?
Sắc mặt hắc y nhân khó coi tới cực điểm, hắn cách gần nhất, cỗ mùi thối kia thiếu chút nữa thì đem hắn hun chết.
- Tiểu tử, ngươi dám cố ý chỉnh chúng ta?
La Phong tự nhiên không bỏ qua bất luận cơ hội gì làm khó Tiêu Phàm.
- Khụ khụ, không phải cái này, cầm nhầm, cầm nhầm thôi.
Tiêu Phàm xấu hổ cười một tiếng, trước đó hắn đem Phong Hoàng Tương cùng bình chứa dược dịch luyện chế thất bại đặt ở cùng một chỗ, không ngờ tới lấy nhầm.
Tiêu Phàm không chút do dự lấy ra một cái bình ngọc khác, đồng thời tự mình mở nắp bình, ngay sau đó, một cỗ mùi thơm nhàn nhạt đập vào mặt, trong nháy mắt đem cỗ mùi thối hướng không còn một mảnh.
- Thực sự là Phong Hoàng Tương!
Trong mắt mọi người lóe qua vẻ kinh dị.
La Phong ngửi được cỗ mùi thơm này, toàn thân mềm nhũn, kém chút ngã ngồi ở mặt đất.
- La Phong đúng không, hình như là ta thắng, hiện tại mạng ngươi là của ta a?
Tiêu Phàm cười tủm tỉm nhìn La Phong nói.
Ngươi vừa mới không phải xem thường ta sao, làm sao hiện tại liền sợ? Coi là không nói lời nào liền không sao?
- Tiểu tử, ngươi đùa bỡn ta!
La Phong phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm, bỗng nhiên một chưởng hướng về Tiêu Phàm đánh tới, biến cố bất thình lình nhưng làm Tiêu Phàm bị dọa cho phát sợ.
- Làm càn!
Cũng đúng lúc này, một tiếng quát như sấm vang lên giống như một đạo kinh lôi bên tai đám người nổ tung, La Phong đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra.
Dưới một tiếng gầm này, Tiêu Phàm cảm giác màng nhĩ đều kém chút vỡ ra, lục phủ ngũ tạng xốc lên không thôi, kinh ngạc nhìn Bát Trưởng Lão.
Một tiếng gầm thét từ trong miệng hắn truyền ra, trong nháy mắt đó, Tiêu Phàm cảm giác mình bị một đạo kinh lôi bổ trúng, căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Mạnh! Vô cùng mạnh!
- Đây chính là uy áp Ý Chí chân chính sao?
Tiêu Phàm vội vàng thu hồi khinh miệt trong lòng, Huyết Lâu Trưởng Lão thật đúng là vô cùng cường hãn.
- Bát Trưởng Lão, tha mạng!
La Phong nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu, hắn mặc dù là Chiến Đế cảnh sơ kỳ, nhưng ở trước mặt Bát Trưởng Lão thì được tính là gì đây?
Chiến Đế cảnh, mỗi một cảnh giới đều là khác biệt một trời một vực, Nhất Trọng Ý Chí uy áp cùng Nhị Trọng Ý Chí uy áp hoàn toàn không ở cùng một cấp độ.
Huống chi, Bát Trưởng Lão xa xa không chỉ lĩnh ngộ Nhị Trọng Ý Chí đơn giản như vậy.
- Tiểu hữu, hắn nếu như đã nhận lầm, việc này đến đây thì thôi, như thế nào?
Bát Trưởng Lão lạnh lùng liếc mắt nhìn La Phong, sau đó lại nhìn về phía Tiêu Phàm nói.
MinhLâm - Lục Đạo -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.