Chương trước
Chương sau
Hôm nay, Long Vũ ngươi giao cũng phải giao, không giao cũng phải giao.
Âm thanh Hoa Thiên Bảo bá đạo vang lên, giờ phút này trong lòng hắn phẫn nộ tới cực điểm, dẫn đầu Hoa gia bức thoái vị, ngay từ đầu hắn cũng không nghĩ có thể mang Long Vũ đi.
Chỉ muốn từ trong miệng Long Vũ biết rõ Huyền Hoàng cùng Tiêu Phàm ở đâu. Thế nhưng, hắn phát hiện quả đấm giống như đánh vào bông, căn bản không có cảm giác.
Huyền Hoàng cùng Tiêu Phàm đều chẳng biết đi đâu, hiện tại hắn đành phải ra tay từ trên người Long Vũ.
Hắn chỉ có một nhi tử, bây giờ Hoa Thiếu Phi đã chết, Hoa Thiên Bảo ngay cả mạng đều muốn nữa, dù cùng Long gia cùng chết, hắn cũng không sợ.
- Trẫm không giao thì sao?
Đại Long Đế Chủ sầm mặt lại, ngữ khí cũng biến thành băng lãnh cường ngạnh.
Long gia dù sao cũng là đệ nhất gia tộc Đại Long, cho dù Hoa gia ngươi có mạnh hơn thì như thế nào? Chẳng lẽ còn muốn Đại Long lật sóng.
- Không giao, vậy liền đánh đi, thay phiên làm Hoàng Đế, hiện tại cũng nên đến phiên Hoa gia.
Hoa Thiên Bảo nhe răng cười một tiếng, phất tay, lít nha lít nhít bóng người đột nhiên đáp xuống, hướng về sau lưng Đại Long Đế Chủ đánh tới.
- Hoa Thiên Bảo, ngươi điên rồi sao?
Đại Long Đế Chủ phẫn nộ quát.
Hắn trước đó cảm giác có chút không thích hợp, hôm nay Hoa Thiên Bảo mang theo tất cả mọi người Hoa gia xuất động, căn bản không giống buộc hắn giao ra Long Vũ, ngược lại là muốn buộc hắn giao ra bảo tọa Đế Chủ.
Chỉ là Hoa Thiên Bảo một mực tìm không thấy cái cớ mà thôi, bây giờ có cớ, hắn liền bắt đầu không kiêng nể gì cả.
- Điên, ta điên, con ta đã chết, ta cũng không có gì để sợ, ngươi giao Long Vũ ra hay không cũng không quan trọng.
Hoa Thiên Bảo giống như điên cuồng.
- Hừ, đã như vậy, vậy liền đánh đi, tất cả mọi người nghe lệnh, người Hoa gia giết không tha!
Đại Long Đế Chủ phẫn nộ quát, đưa tay một quyền hướng về Hoa Thiên Bảo oanh sát mà đến.
Hoa Thiên Bảo dám tạo phản, vậy ta trước hết để cho hài cốt ngươi không còn.
Hoa Thiên Bảo cười lạnh, đưa tay chính là một chưởng, một cỗ phong nhận cuồng bạo hướng về bốn phương tám hướng quét sạch, đám người Long Vũ cách không xa, tất cả đều bị tung bay, lục phủ ngũ tạng bị chấn động bốc lên không thôi.
- Nguyên lai đột phá Chiến Đế, đây chính là cái ngươi ỷ vào sao?
Đại Long Đế Chủ một quyền bá đạo bị Hoa Thiên Bảo một quyền ngăn lại, thần sắc cực kỳ băng lãnh.
- Còn chưa đủ à?
Hoa Thiên Bảo lạnh lùng cười một tiếng, Hồn Lực quanh thân ba động, trên mặt đất xuất hiện từng vết nứt, hắn đột phá Chiến Đế đã thật nhiều năm, chỉ là một mực không ai biết mà thôi.
- Hừ!
Đại Long Đế Chủ hừ lạnh một tiếng, một cỗ Hồn Lực bàng bạc hướng cánh tay hắn dũng mãnh lao tới. Hoa Thiên Bảo thân hình vừa lui, mượn nhờ một cỗ đại lực hướng về không trung phóng đi.
Đại Long Đế Chủ không chút do dự đi lên, hắn thực sự nghĩ không ra, Hoa gia đến cùng có cái gì ỷ vào, dám đại náo Đế Cung.
Nơi xa, ba huynh muội Long Vũ, Long Thần cùng Long Tiêu cảnh giác nhìn tứ phương. Đại Long tướng sĩ cùng người Hoa gia chém giết cùng một chỗ, chiến kỹ chói lọi bao phủ hư không, thiên khung đều run lên một cái.
Động tĩnh to lớn không khỏi gây nên kinh ngạc cho bách tính Đại Long, mọi người nhao nhao ngẩng đầu hướng về Đế Cung nhìn lại.
Hoàng Triều cùng Vương Triều thay đổi, sự tình thường xuyên phát sinh, nhưng Đế Triều thay đổi là rất ít khi phát sinh, bởi vì nội tình Đế Tộc xa xa không phải gia tộc khác có thể so sánh.
Dù sao, Vương Triều có Hoàng Triều áp chế, mà Hoàng Triều đã có Đế Triều áp chế, nhưng Đế Triều lại không có bị bất kỳ thế lực nào áp chế.
Nếu như nói cứng áp chế, cái kia cũng chỉ có Thánh Thành, nhưng Thánh Thành sẽ không bóc lột Đế Triều, về phần vụng trộm như thế nào liền không biết được.
Dù vậy, Đế Tộc hơn ngàn năm tích lũy cũng không phải đại gia tộc khác có thể so sánh. Khối bánh ngọt lớn bên trên Đế Triều, Đế Tộc chiếm cứ một phần to lớn nhất.
- Chẳng lẽ có người chuẩn bị ra tay với Đế Tộc? Ai mà to gan như vậy?
- Hẳn là Hoa gia, mấy ngày này, Hoa gia lịch luyện tất cả tu sĩ, hơn nữa, vừa rồi có người nhìn thấy người Hoa gia không kiêng nể gì xâm nhập Đế Cung.
Đám người kinh ngạc nhìn Đế Cung, nơi đó hỏa diễm trùng thiên, kiếm khí đao quang mãnh liệt, che khuất cả thiên khung, người xem tê cả da đầu.
Bên trong Đế Cung, ba huynh muội Long Vũ cũng được chiếu cố, nhất là Long Vũ, trở thành đối tượng Hoa gia muốn công sát.
- Cửu Muội, ngươi nhanh rời khỏi nơi này, ta cuối cùng cảm giác việc này không đơn giản.
Long Thần một kiếm chém giết một người, lách mình xuất hiện ở bên cạnh Long Vũ.
- Nhị Ca, ta sẽ không đi.
Long Vũ kiên định lắc đầu.
- Ngươi nghe ta nói.
Long Thần bắt lấy cánh tay Long Vũ cấp tốc rút lui mà quay về. Long Tiêu lập tức đến, đem hai người bảo hộ sau lưng, sắc mặt trầm xuống nói:
- Hai người các ngươi đều đi, nơi này giao cho ta cùng Phụ Đế.
- Đại Ca, Nhị Ca, một cái Hoa gia mà thôi, tất yếu sợ hãi như thế sao?
Long Vũ trầm giọng nói.
- Cửu Muội, ta biết ngươi là người đầu não thông minh nhất trong tất cả huynh đệ tỷ muội chúng ta, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra sao? Hoa Thiên Bảo người này bình thường nhát gan sợ phiền phức, hôm nay dám xuất thủ Long gia, ngươi cảm thấy bình thường sao?
Long Thần mặt âm trầm nói.
- Lão Nhị, ngươi là nói có người ở phía sau ủng hộ Hoa gia?
Long Tiêu lộ ra vẻ kinh ngạc, ngược lại sắc mặt Long Vũ thập phần bình tĩnh, nàng tựa như đã sớm đoán được.
Long Thần gật gật đầu, con ngươi rơi vào trên người Long Vũ tụ thanh âm thành tuyến nói:
- Kỳ thật, Huyền Hoàng chính là U Linh đúng không?
- Nhị Ca, ngươi làm sao biết.
Long Vũ kinh ngạc nhìn Long Thần.
- Đoán được, thương thế Đại Ca thật ra là Tiêu Phàm chữa cho, bất quá tốt nhất đừng nói cho Đại Ca, không được nói cái gì.
Long Thần đắng chát lắc đầu.
Ngẩng đầu nhìn chân trời, sắc mặt Long Thần trầm trọng:
- Đại Ca, ngươi mang theo Cửu Muội rời đi, ta cuối cùng cảm giác việc này không đơn giản.
- Lão Nhị, mặc dù ta không thích ngươi, ngươi và ta cũng thường xuyên có mâu thuẫn, nhưng ta biết trong đáy lòng ngươi đều là đang vì ta mà suy nghĩ, nếu như không phải ngươi, lần trước ta đã bị Tiêu Phàm giết chết, dù sao cái mạng ta đây cũng coi là nhặt được, ta lưu xuống, các ngươi đi.
Long Tiêu lắc đầu, vỗ vỗ bả vai Long Thần, hết sức trịnh trọng nói ra.
- Đại Ca.
Long Thần lúc này mới phát hiện, Đại Ca hắn cũng không phải là cái gì đều không biết, chỉ là tình cảm đều chứa ở trong lòng, sau đó quay đầu nhìn về phía Long Vũ nói:
- Cửu Muội, chúng ta thay ngươi yểm hộ, ngươi lặng lẽ rời đi, nếu như Phụ Đế giết Hoa Thiên Bảo, ngươi trở lại, nếu có vạn nhất...
- Ha ha, đường đường Đế Chủ cũng không gì hơn cái này!
Long Thần lời nói chưa dứt thanh âm, một đạo thanh âm cuồng bá vang lên.
Long Thần, Long Vũ đám người bỗng nhiên ngẩng đầu hướng về không trung lao đi, lại nhìn thấy một đạo thân ảnh cấp tốc rơi xuống, trên bầu trời, Hoa Thiên Bảo một mặt bình tĩnh đứng lơ lửng trên không.
- Phụ Đế.
Long Thần mấy người kêu to, trong nháy mắt xuất hiện ở vị trí Đại Long Đế Chủ.
Chỉ là lúc này Đại Long Đế Chủ máu me khắp người, trên người nhiều chỗ bạch cốt sâm sâm, căn bản không ra bất luận dạng nào.
Long Thần một chưởng chống đỡ phía sau Đại Long Đế Chủ, Hồn Lực bàng bạc trút vào thể nội hắn, nhưng mà khiến Long Thần rất ngạc nhiên là, Hồn Hải Đại Long Đế Chủ gần như bị phế, sinh cơ nhanh chóng trôi qua.
- Phụ Đế.
Long Thần kêu sợ hãi, hai mắt huyết hồng.
- Ta muốn giết các ngươi!
Long Tiêu ngửa mặt lên trời gào thét, như một đầu dã thú hung mãnh, sát khí trùng thiên.
- Tiêu Nhi, Thần Nhi, Cửu Nhi, ba người các ngươi đi mau. Lôi gia, Cửu Tiêu Thương Hội cùng Cửu Tiêu Cung nhúng tay, đi mau!
Đại Long Đế Chủ cơ hồ dùng hết một tia khí lực cuối cùng quát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.