Chương trước
Chương sau
Đế Cung, trong một tòa cung điện, người đến người đi, đều đang bận rộn chuyện gì. Bên ngoài cung điện, quân sĩ cũng đứng đầy.
- Cảm tạ ông trời, Cửu Công Chúa rốt cuộc sống lại!
- Nói bậy gì đấy, cái gì mà Cửu Công Chúa sống lại? Cửu Công Chúa vốn vẫn đang sống!
- Đúng vậy, Cửu Công Chúa vạn phúc kim an, thọ cùng trời đất!
Một đám các quân sĩ đang khe khẽ bàn luận cái gì, khó nén kích động cùng hưng phấn trong lòng, tựa như người sống lại là bản thân bọn hắn.
Trong cung điện, thiếu nữ trước đó được Tiêu Phàm cứu, hơn nữa đã thức tỉnh Huyết Mạch Băng Tộc đang nằm trên giường, thiếu nữ tên là Long Vũ, chính là Cửu Công Chúa Đại Long.
- Cửu Nhi, tốt hơn chưa?
Đại Long Đế Chủ ngồi ở bên cạnh giường, lo lắng nhìn Long Vũ trên giường.
- Phụ Đế, Cửu Nhi không sao, để người hao tổn nhiều tâm trí rồi.
Long Vũ cười cười, nụ cười này, tựa như đến hoa còn muốn e lệ. Đại Long Đế Chủ càng hổ thẹn cúi thấp đầu, Long Vũ lại nói: - Phụ Đế, Cửu Nhi hôn mê bao lâu?
- Cửu Muội, ngươi khiến chúng ta lo lắng muốn chết, ròng rã hôn mê hơn nửa năm.
Đại Long Đế Chủ còn chưa mở miệng, Long Thần đã nói.
Thời khắc nhìn thấy Long Vũ, vô tình cùng coi thường trong mắt của hắn cũng biến mất không thấy gì nữa, ngược lại lộ ra nét cười.
Nếu như để những người khác thấy, nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, Nhị Đế Tử luôn có tiếng lạnh lùng, vậy mà cũng nhoẻn miệng cười.
- Hơn nửa năm?
Long Vũ kinh ngạc vô cùng, thật lâu mới bình tĩnh nói:
- Đa tạ Phụ Đế, Nhị Ca vì ta hao tâm tổn ý, tìm người chữa khỏi bệnh cho ta.
Nói đến đây, Đại Long Đế Chủ cùng Long Thần hổ thẹn vô cùng, không dám nhìn thẳng Long Vũ. Bọn hắn nào có tìm người đến trị bệnh cho Long Vũ, từ khi phát hiện hễ đến gần Long Vũ trong khoảng cách trăm mét liền biến thành băng điêu, rốt cuộc không có bất luận kẻ nào dám đi vào Hàn Vân Cung.
Hàn Vân Cung cũng bởi vậy trở thành cấm địa Đại Long Đế Cung, dù là chính Đại Long Đế Chủ cũng không dám tùy tiện đi vào, bởi vì hắn cũng khó có thể ngăn cản hàn khí kia.
- Phụ Đế, Nhị Ca, các ngươi sao vậy?
Long Vũ nghi ngờ nói.
- Cửu Nhi, Phụ Đế xin lỗi con.
Đại Long Đế Chủ nghĩ là Long Vũ đang cố ý châm chọc hắn, thở dài thật sâu nói.
Lúc đó, mặc dù hắn tìm mấy Luyện Dược Sư đến chữa bệnh cho Long Vũ, nhưng những Luyện Dược Sư kia đến cung điện cũng không vào gần được, làm sao có thể chữa khỏi bệnh cho Long Vũ.
- Cửu Muội, muội cũng không nên trách Phụ Đế, cơ thể muội phát ra hàn khí, đến Chiến Đế còn không chịu được. Cũng không phải là Phụ Đế không muốn tìm người đến trị bệnh cho muội, mà là căn bản trị không được.
Long Thần vội vàng nói, sợ Long Vũ ghi hận hai phụ tử bọn hắn.
- Không phải, rõ ràng có người mà.
Long Vũ càng nghi hoặc không hiểu, có điều rất nhanh liền lấy lại tinh thần:
- Phụ Đế, Nhị Ca, ý các ngươi là, không phải các ngươi tìm người chữa bệnh cho ta?
- Đúng vậy, con nói có người sao? Con nói là có người chữa khỏi bệnh cho con?
Đại Long Đế Chủ cũng trong nháy mắt hiểu ra, kinh ngạc nhìn Long Vũ nói.
Long Thần cũng kinh ngạc không hiểu, phải biết là, bọn hắn đã đi tìm rất nhiều Luyện Dược Sư, cơ hồ tìm khắp Luyện Dược Sư Đại Long Đế Triều, thậm chí còn tìm không ít Luyện Dược Sư ở Đế Triều bên cạnh.
Nhưng mà, bất kể là Lục Phẩm Luyện Dược Sư hay là Thất Phẩm Luyện Dược Sư, thậm chí còn có một Bát Phẩm Luyện Dược Sư đều không có cách chữa trị cho Long Vũ.
Hơn nữa những Luyện Dược Sư kia nhất trí kết luận, trừ phi Cửu Phẩm Dược Thánh xuất thủ, tuyệt đối không ai có thể chữa khỏi cho Long Vũ.
Vốn dĩ Đại Long Đế Chủ cùng Long Thần coi là bệnh Long Vũ là tự chữa khỏi, thật không nghĩ đến nàng nói là được người khác chữa khỏi.
Kể từ đó, liền chỉ có một khả năng giải thích, có Cửu Phẩm Luyện Dược Sư xuất hiện ở nơi này, chữa khỏi bệnh cho Long Vũ liền rời đi.
Nếu như là Cửu Phẩm Luyện Dược Sư, vậy tất cả đều rõ ràng, với thực lực của bọn hắn không phát hiện được cũng là tất nhiên.
- Đúng vậy, người kia tuổi rất trẻ, không đến 20 tuổi.
Long Vũ gật gật đầu, vô cùng nghiêm túc nói, trong đầu còn hồi tưởng lại lúc nhìn thấy khuôn mặt lạ lẫm kia.
- Không đến 20 tuổi Cửu Phẩm Luyện Dược Sư?
Đại Long Đế Chủ cùng Long Thần kinh ngạc không thôi.
- Cửu Muội, muộn từng gặp qua hắn chưa? Có thể dùng Hồn Lực ngưng tụ ra chân dung hắn cho chúng ta nhìn xem.
Long Thần lại hỏi.
Cửu Phẩm Luyện Dược Sư không đến 20 tuổi, cái này quá đáng sợ. Nếu như bị thế lực khác biết được, đoán chừng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế kéo hắn vào trận doanh mình.
- Được.
Long Vũ suy nghĩ một chút nói, mặc dù nàng không biết Tiêu Phàm vì sao sợ nàng, trực tiếp đeo mặt nạ rời đi, nhưng mà giờ phút này nàng cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Trong bàn tay, Hồn Lực nở rộ ra, tại hư không ngưng tụ ra một thân ảnh, Tiêu Phàm nằm mơ cũng không nghĩ đến Long Vũ vậy mà làm bại lộ thân phận hắn.
- Người kia là ai, bộ dáng có chút quen thuộc.
Đại Long Đế Chủ cau mày một cái, gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh Hồn Lực trên không.
Đại Long Đế Chủ khá bình tĩnh, nhưng con ngươi Long Thần lại co rụt lại, trực tiếp kêu lên sợ hãi: - Là hắn?!
- Nhị Ca, ngươi biết hắn?
Long Vũ trên mặt lộ ra thần sắc chờ mong, nói:
- Nếu như ngươi biết hắn, nhất định phải mang ta đi cảm tạ hắn.
- Không sai, có thể cứu sống Cửu Nhi, đáng giá trẫm tự mình đi tạ ơn hắn.
Đại Long Đế Chủ cũng hết sức cao hứng cười nói.
Long Thần sắc mặt khó coi, cười khổ nói:
- Phụ Đế, chẳng lẽ người không nhớ, nhi thần đã từng cho người xem qua một chút tư liệu về người này sao?
Đại Long Đế Chủ cau mày một cái, đột nhiên hiểu rõ cái gì, trong mắt đột nhiên lóe qua một tia sát khí nói:
- Là hắn! Tiêu Phàm cơ hồ đã phế đại ca ngươi? Khó trách trẫm làm sao cảm giác chân dung này rất quen thuộc.
- Cái gì, hắn phế đại ca?
Long Vũ một mặt không tin, vội vàng giải thích:
- Phụ Đế, Nhị Ca, trong đó có phải có hiểu lầm gì đó hay không?
Long Thần lắc đầu, hít sâu một hơi nói:
- Bởi vì đại ca bị Tiêu U kia mê hoặc, muốn cướp đoạt Hồn Thú của hắn, còn muốn giết hắn, cuối cùng lại suýt bị hắn giết chết.
- Đó là đại ca không đúng trước.
Long Vũ không chút do dự nói.
Đại Long Đế Chủ nghe vậy, sát khí trên mặt cũng trong nháy mắt biến mất, bởi vì Long Thần nói đúng là sự thật, nếu như không phải Long Tiêu xuất thủ trước, Tiêu Phàm cũng sẽ không tàn nhẫn như vậy.
- Phụ Đế, hài nhi có chủ ý này.
Ánh mắt Long Thần đột nhiên sáng lên nói:
- Hài nhi lúc tại Đại Ly Đế Triều từng thu thập tư liệu của Tiêu Phàm, hắn đúng là một Thất Phẩm Luyện Dược Sư, chỉ là bây giờ xem ra, hắn vẫn giấu kín thực lực bản thân mà thôi.
Nếu hắn Tiêu Phàm nguyện ý cứu Cửu Muội, điều này nói rõ hắn cũng không muốn là địch của Long gia ta. Nếu như tìm được hắn, chúng ta có thể cung cấp cho hắn đầy đủ, để hắn chữa khỏi thương thế cho đại ca, ta nghĩ hắn sẽ không cự tuyệt.
Nếu để cho Tiêu Phàm nghe được, đoán chừng sẽ khịt mũi coi thường, lão tử là vì muốn bổ sung năng lượng cho Bạch Thạch mới làm như thế, cùng Long gia ngươi chả có tí quan hệ nào.
Huống chi, Cửu Muội ngươi căn bản không phải là bị bệnh gì, mà là hàn khí Huyết Mạch Băng Tộc phá thể, ta thuận tiện cho rút hàn khí trong cơ thể nàng đi mà thôi, đâu phải Cửu Phẩm Luyện Dược Sư gì gì chứ.
- Được rồi, chỉ là việc này hơi khó một chút.
Đại Long Đế Chủ thở dài, nhìn vẻ mặt Long Thần vô cùng nghi hoặc, lại nói:
- Ngươi đừng quên, Tiêu Phàm vì sao lại xuất hiện ở Đại Long Đế Cung ta.
- Phụ Đế nói là Sát Vương Thí Luyện?
Long Thần khẽ run lên:
- Hắn chẳng lẽ là người Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ? Không đúng, thời gian trước, Ly Hỏa Đế Đô có người tên U Linh, tại Sinh Tử Đấu Trường thắng liên tiếp trăm trận được thưởng một tấm Nhập Trường Khoán, chẳng lẽ hắn chính là U Linh?
Không thể không nói, năng lực phân tích của Long Thần vẫn là cực kỳ đáng sợ, trong nháy mắt nghĩ ra thân phận Tiêu Phàm.
- Phụ Đế nói rất đúng, việc này khá khó, chúng ta cần bàn bạc kỹ hơn.
Long Thần híp hai mắt, hít sâu một hơi nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.