Chương trước
Chương sau
Một kiếm phẫn nộ của Sở Khinh Cuồng nhanh vô cùng, xuyên thủng cánh tay Nam Cung Thiên Dật, một đạo máu tươi văng tung tóe, Nam Cung Thiên Dật nhanh chóng lui về phía sau.
Sở Khinh Cuồng không hề truy sát, ôm bóng người xinh xắn kia xoay một vòng tại chỗ mới đứng vững, bóng người xinh xắn kia nằm trong ngực hắn, cả người đều là máu.
Hai tay hắn đầy máu run rẩy sờ lên khuôn mặt người trong ngực, hai hàng huyết lệ từ trong mắt chảy ra.
Có thể làm cho Sở Khinh Cuồng thương tâm như thế, ngoại trừ Nhược Lưu Thường còn có thể là ai!
Mặc dù Nhược Lưu Thường phản bội y, Sở Khinh Cuồng cũng hận nàng thấu xương, nhưng trong đáy lòng Sở Khinh Cuồng vẫn còn một giọng nói cho hắn biết, hắn vẫn còn một chút tình nghĩa đối với Nhược Lưu Thường.
Bằng không thì trước đó Sở Khinh Cuồng hoàn toàn có thể giết chết nàng.
- Không được đau khổ vì ta, đây là báo ứng ta nền gánh chịu.
Máu tươi trong miệng Nhược Lưu Thường không ngừng trào ra, trên mặt lộ ra vẻ buồn bã:
- Rời khỏi nơi này, Nam Cung Thiên Dật rất mạnh, mọi người liên hợp lại đều không phải đối thủ của hắn, chỉ cần rời khỏi nơi này, hắn sẽ không làm gì được mọi người.
- Nhược Lưu Thường, ngươi là đồ tiện nhân!
Đột nhiên, nơi xa truyền đến tiếng mắng chửi của Nam Cung Thiên Dật:
- Nếu như không có Bản Đế Tử, ngươi đã sớm chết không có chỗ chôn, ngươi cũng dám phản bội Bản Đế Tử!
Lời này vừa nói ra, đám người tất cả đều kinh ngạc nhìn hướng Nam Cung Thiên Dật, Nhược Lưu Thường là quân cờ của Nam Cung Thiên Dật?
- Nếu như thực sự là như vậy, vậy thì sẽ giải thích được tất cả, Nhược Lưu Thường là người Nam Cung Thiên Dật cố ý xếp vào bên cạnh Sở Khinh Cuồng, hãm hại Sở Khinh Cuồng.
- Đúng vậy, ta nói Sở Khinh Cuồng sau khi trúng độc, Nhược Lưu Thường lại đột nhiên gả cho Sở Dịch Phong, nguyên lai tất cả những thứ này đều là chủ ý của Nam Cung Thiên Dật, bởi vì y muốn giết chết Sở Khinh Cuồng, hơn nữa còn có thể đem Nhược Lưu Thường sắp xếp vào trong Sở gia.
- Đáng tiếc, Nam Cung Thiên Dật không nghĩ tới Sở Khinh Cuồng không chết, hơn nữa giết chết Sở Dịch Phong, Nhược Lưu Thường tại Sở gia cũng liền mất đi địa vị, phá hư kế hoạch của hắn.
- Tất cả có lẽ chỉ bởi vì Nhược Lưu Thường thực sự đã yêu Sở Khinh Cuồng, chỉ là chính nàng lúc này mới biết rõ mà thôi.
Đám người rất nhanh liền hiểu được, trong lòng kinh hãi, trong nháy mắt liền hiểu rõ nội tình, càng thêm sợ hãi Nam Cung Thiên Dật.
Nam Cung Thiên Dật thực lực cường đại có lẽ cũng không tính là gì, nhưng những tính toán của hắn quá đáng sợ.
- Nếu ngươi đã muốn cùng một chỗ với hắn, vậy cùng chết đi!
Nam Cung Thiên Dật giận tím mặt, lần nữa phóng về hướng Sở Khinh Cuồng.
- Đi, trước rời khỏi nơi này.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, nghe được lời nói của Nhược Lưu Thường, hắn cũng cảm giác có chút không thích hợp.
Nam Cung Thiên Dật rõ ràng rất mạnh, nhưng ngay từ đầu cũng không hề toàn lực xuất thủ, chỉ là cho đám Hồn Điêu Thú vây công bọn hắn, cho dù là trước đó đánh với Tiêu Phàm, cũng chỉ cho người ta một loại cảm giác sức mạnh có hạn.
- Hắn cố ý tỏ ra mình yếu, muốn đem kéo tất cả chúng ta ở lại!
Tiêu Phàm trong nháy mắt liền minh bạch, trong lòng trầm ngâm nói:
- Ngay từ đầu hắn cho là dựa vào Hồn Điêu Thú liền có thể trực tiếp tiêu diệt chúng ta cho nên mới không có xuất thủ, lại không nghĩ rằng Hồn Điêu Thú cũng không mạnh như tưởng tượng.
Mà hiện tại, Hồn Điêu Thú không làm gì được chúng ta, cho nên hắn mới cố ý khiến chúng ta lộ ra sơ hở, để cho chúng ta mang hi vọng tiếp tục ở lại, thực ra đây cũng không phải là thực lực chân chính của hắn, đến tận lúc toàn bộ chúng ta đều sẽ bị giết chết ở chỗ này!
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm không chút do dự quát to một tiếng, liền bỏ chạy về phía xa, Nam Cung Thiên Dật tính toán thật đúng là không phải đáng sợ bình thường.
Cách đó không xa, Quan Tiểu Thất, Ảnh Phong, Phong Lang mấy người mang theo Bàn Tử ngồi lên lưng Tiểu Minh, nhanh chóng lao vào không trung, dù là có vô số Hồn Điêu Thú cấp thấp ngăn lại đường đi, bọn họ cũng không lo được nhiều như vậy.
Y Phi Mạch cũng lách mình bay lên, hiện tại toàn bộ tinh lực của Nam Cung Thiên Dật đều đặt trên người Sở Khinh Cuồng, hắn chỉ muốn giết chết Sở Khinh Cuồng cùng Nhược Lưu Thường, bây giờ là cơ hội chạy trốn tốt nhất,
Tu sĩ khác cũng không dám trốn, bởi vì bọn họ còn ở bên trong Cổ Thành, căn bản là trốn không thoát.
- Tiện nhân, chết đi.
Nam Cung Thiên Dật một kích phẫn nộ chém xuống, một đạo long hình kiếm khí dài chừng mười trượng chém xuống.
Một kích này đối với Sở Khinh Cuồng mà nói, tuyệt đối là một kích tất sát, hắn muốn trốn tránh cũng chưa chắc có thể tránh thoát.
Mắt thấy lúc một kích này chuẩn bị đem Sở Khinh Cuồng đánh thành tan nát, đột nhiên xảy ra dị biến!
Bang!
Đúng lúc này, hai đạo thân ảnh từ hai phương hướng thoáng hiện, dùng kiếm trong tay ngăn trở đỉnh đầu Sở Khinh Cuồng, chính là Bắc Thần Phong cùng Lâu Ngạo Thiên kịp thời chạy tới.
- Sở Khinh Cuồng, Nhược Lưu Thường đã chết, ngươi không muốn báo thù cho nàng sao?
Bắc Thần Phong quát ầm lên, trường kiếm y nắm trong tay hơi hơi run rẩy.
Nam Cung Thiên Dật cơ hồ đã tiến vào trạng thái bùng nổ, bọn họ đều đã trải qua một trận chiến ác liệt, căn bản không phải là đối thủ của y.
Nghe được lời nói của Bắc Thần Phong, toàn thân Sở Khinh Cuồng run rẩy kịch liệt một cái, chậm rãi ngẩng đầu lên, trong con ngươi đỏ ngầu Sát Ý bành trướng, giống như một con dã thú khát máu.
- Nếu đã muốn chết, vậy liền cùng chết đi!
Nhìn thấy Lâu Ngạo Thiên cùng Bắc Thần Phong cũng dám xuất thủ ngăn kiếm của mình lại, Nam Cung Thiên Dật cũng triệt để phát cuồng.
- Kiếm Trảm Càn Khôn!
- Kiếm Đạo Trường Ca!
- Vô Ngân!
Sở Khinh Cuồng, Lâu Ngạo Thiên cùng Bắc Thần Phong ba người đồng thời hành động, trên đỉnh đầu ba người đều xuất hiện ba thanh trường kiếm hư ảnh, đó là Chiến Hồn của ba người.
Chỉ là ba Chiến Hồn đều bị vô tận kiếm quang bao quanh, căn bản không nhìn ra chân hình.
Ba đạo tấm lụa đồng thời phóng về phía Nam Cung Thiên Dật, kiếm quang xuyên thủng vòm trời, khiến người khác không mở ra được hai mắt.
- Long Vũ Thiên Hạ!
Nam Cung Thiên Dật hét lên giận dữ, Long Đế Kiếm vũ động, ẩn ẩn có thể nghe được từng tiếng Giao Long gầm thét, vang vọng trời cao, vô số long hình kiếm khí ở trên không trung vũ động chói lọi vô cùng.
Mọi người ở ngoài căn bản không nhìn thấy được bên trong, chỉ có thể nhìn thấy vô số kiếm khí tại va chạm, giao phong.
Một kích này quá đáng sợ, vượt xa công kích của Chiến Hoàng cảnh cường giả tối đỉnh, cho dù là dư âm cũng khiến rất nhiều tu sĩ cấp thấp không chịu được, không ngừng ho ra máu.
Thậm chí, thân thể bị kiếm khí xé rách, bỏ mình tại chỗ!
Những người khác càng bị dọa đến lộn nhào, bỏ chạy về bốn phía.
Oanh long long!
Đột nhiên mặt đất rung động, cả tòa Cổ Thành đều rung động mãnh liệt, mặt đất bắt đầu sụp đổ, vô số tu sĩ rơi xuống bên trong khe hở.
- Mạnh như vậy, Cổ Thành đều vỡ nát?
Đám người hít một hơi lạnh, công kích này cũng quá đáng sợ đi, Chiến Hoàng cảnh cường giả tuy mạnh, nhưng là không có khả năng Bài Sơn Đảo Hải mà?
Tiêu Phàm vừa mới chạy ra khỏi Cổ Thành, lại là nhìn thấy kiếm khí kia phong bạo, Lâu Ngạo Thiên, Sở Khinh Cuồng cùng Bắc Thần Phong ba người máu me khắp người, thân thể bị vô số kiếm khí xé rách.
Ba người cơ hồ nằm trên mặt đất không nhúc nhích, rốt cuộc không còn sức chiến đấu nữa.
Đối diện, Nam Cung Thiên Dật cũng chẳng tốt đẹp gì, nhưng là so với ba người, hắn vẫn có thể đứng, hơn nữa, hắn vẫn có thể mang theo Long Đế Kiếm chậm rãi đi về hướng ba người.
Mạnh! Thực lực Nam Cung Thiên Dật quả thực mạnh tới cực điểm.
Tiêu Phàm cau mày một cái, khẽ cắn môi vẫn là phóng về hướng Cổ Thành.
Trong Cổ Thành mặt đất không ngừng sụp đổ, chỉ có chỗ đám Nam Cung Thiên Dật bọn họ bất vi sở động, mặt đất rung động một cái.
Nam Cung Thiên Dật liếm liếm máu tươi trên khóe miệng, lộ ra tiếu dung khát máu:
- Sở Khinh Cuồng, Bắc Thần Phong, Lâu Ngạo Thiên, nếu như kiếp sau còn có cơ hội làm người, đừng có lại đụng phải Bản Đế Tử!
Nhe răng cười một tiếng, Nam Cung Thiên Dật bá đạo một kích chém về hướng ba người.
Kiếm khí đáng bắn về hướng ba người.
Sở Khinh Cuồng, Lâu Ngạo Thiên, Bắc Thần Phong ba người sắc mặt vô cùng bình tĩnh, ánh mắt vô cùng thanh tịnh, cũng không có bất kỳ sợ hãi gì, dù là chết, ba người cũng không nháy một cái mí mắt.
- Tàn Dương Huyết!
Đột nhiên, một đạo âm thanh thăm thẳm từ trong bụi bậm xông ra, ngay sau đó một đạo huyết sắc tà dương tại hư không hiển hiện, thẳng về hướng cổ họng Nam Cung Thiên Dật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.