Chương trước
Chương sau
- Vậy ngươi nghĩ sai rồi, Cửu Đế Tử bây giờ đã đột phá đến Chiến Hoàng cảnh, hơn nữa lĩnh ngộ Tứ Trọng Chiến Thế, dù là Đế Chủ cũng không dám khinh thường Cửu Đế Tử, lần nữa khiến Cửu Đế Tử trở thành người thừa kế Đế Chủ thứ hai.
Ninh Vực không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi.
- Chiến Hoàng?
Con ngươi Tiêu Phàm hơi hơi co rụt lại, lần trước Bàn Tử Nam Cung Tiêu Tiêu vẫn chỉ là Chiến Vương cảnh, không đến thời gian nửa năm vậy mà đột phá Chiến Hoàng cảnh?
Bất quá ngẫm lại Tiêu Phàm liền thoải mái, dù sao Bàn Tử cũng là Chiến Vương cường giả tối đỉnh, bây giờ mặc dù làm lại từ đầu, nhưng đối với một số phương diện lĩnh ngộ vẫn không mất đi.
- Không sai, Cửu Đế Tử đột phá Chiến Hoàng cảnh, Đại Đế Tử rất gấp, thế nhưng lại không thể tự tay giết chết Cửu Đế Tử, chỉ có thể mượn tay người khác, mà ngươi chính là một đầu nối ở trong đó.
Ninh Vực hít sâu một hơi nói.
Tiêu Phàm híp hai mắt, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh, hắn đại khái đã đoán được cái gì. Nam Cung Thiên Dật không chính diện ra tay với Bàn Tử, cho nên đành phải khó xử hắn.
Đến lúc đó, một khi hắn lâm vào nguy cơ, Bàn Tử tất nhiên sẽ không đứng ngoài quan sát, có lẽ người Đại Long Đế Triều không dám giết chết Bàn Tử, nhưng khẳng định cũng sẽ làm ra một vài thứ khiến Tiêu Phàm không biết được.
Chỉ là, nơi này là địa bàn Đại Ly Đế Triều, người Đại Long Đế Triều dám giết Bàn Tử sao?
- Ngươi hẳn còn điều gì đó chưa nói?
Tiêu Phàm chân phải dùng sức, hung hăng giẫm ở trên ngực Ninh Vực, tận mấy cái xương cốt bị phá toái.
- Oa ~
Ninh Vực phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt hơi trắng bệch, nếu như không phải Túy Ông một bên lạnh lùng theo dõi hắn, hắn đã sớm xuất thủ.
- Ta nói, ta nói.
Ninh Vực sợ, vội vàng nói:
- Đại Long Đế Triều lần này đến đây là hợp tác cùng người Chiến Hồn Học Viện Đại Ly Đế Triều, mở ra một chỗ Cổ Địa Bí Cảnh, nơi đó cực kỳ nguy hiểm. Đại Đế Tử cùng người Đại Long Đế Triều có thể sẽ ở bên trong xuất thủ đối phó các ngươi.
- Cổ Địa Bí Cảnh?
Túy Ông hơi ngoài ý muốn, Tiêu Phàm lại một mặt không hiểu:
- Cái gì là Cổ Địa Bí Cảnh?
- Ta cũng không biết, nghe nói là một tòa Cổ Thành, có thể là một tòa Cổ Đế Đô, bên trong chôn giấu rất nhiều thiên tài địa bảo, riêng một đại Đế Triều vẫn ăn không vô cho nên mới có thể hợp tác. Hơn nữa, hai đại Đế Triều đạt thành hiệp nghị, chỉ cho tu sĩ thế hệ trẻ Chiến Hồn Học Viện tiến vào bên trong.
Ninh Vực khẽ cắn môi, đem tất cả nói ra.
Tiêu Phàm tay phải xoa cằm, trầm tư một trận, nếu như thực sự là dạng này, mình và Bàn Tử thật là có chút nguy hiểm.
Dù sao trong cổ thành, nếu có người gây bất lợi cho mình và Bàn Tử, ai cũng không quản được.
- Ầm!
Tiêu Phàm một cước đá vào trên người Ninh Vực bay ra hai ba mươi mét:
- Cút đi.
Ninh Vực khẽ cắn môi, trong mắt lóe lên sát ý nồng đậm, cuối cùng cũng không quay đầu lại rời đi.
- Ngươi tại sao thả bọn hắn?
Túy Ông có chút không hiểu nhìn Tiêu Phàm, lấy hiểu biết của hắn với Tiêu Phàm, Tiêu Phàm không thể nhân từ nương tay mới đúng.
- Úy gia phụ thuộc Nam Cung gia tộc, cùng Ninh gia cũng coi như đối đầu, mặc dù Ninh Vực không nhất định tin tưởng ta khích bác ly gián, nhưng chỉ cần trong lòng có một ý nghĩ là được. Dù sao hai người bọn hắn địa vị đều không thấp, nếu như tương lai hảo hảo lợi dụng, có lẽ có thể cho Ninh gia cùng Nam Cung gia tộc đứng ở hai mặt đối lập.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi nói.
Túy Ông cổ quái nhìn Tiêu Phàm, điểm này hắn xác thực không nghĩ tới, trong lòng cũng không khỏi kinh ngạc tâm tư Tiêu Phàm.
Nam Cung gia tộc thân làm Đế Tộc, cường đại là điều không thể nghi ngờ, nhưng Ninh gia cũng không thể khinh thường. Nếu như hai đại gia tộc chó cắn chó, đó không thể tốt hơn, đương nhiên sự tình dạng này rất khó phát sinh.
- Ngươi bây giờ chuẩn bị làm thế nào?
Túy Ông thu hồi tâm thần, trịnh trọng nhìn Tiêu Phàm nói.
- Ta muốn đột phá Chiến Hoàng!
Tiêu Phàm hít sâu một hơi nói, trong mắt lóe lên một vẻ kiên định.
Nguy cơ nửa tháng sau so với hắn tưởng tượng còn nguy hiểm hơn, hắn cũng có thể không tham gia Quý Tộc Yến Hội, nhưng Bàn Tử thì sao?
Tiêu Phàm đối với Nam Cung Thiên Dật mặc dù không phải biết rõ, nhưng hắn tin tưởng, Nam Cung Thiên Dật sẽ không bỏ qua cơ hội dạng này. Cho dù bản thân không được tham gia, hắn cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để bản thân nhúng tay.
Nhìn thấy Túy Ông hơi nghi hoặc một chút, Tiêu Phàm trực tiếp phóng xuất ra khí tức, Sát Thế, Kiếm Thế, Quyền Thế, Đao Thế, Phong Thế năm loại Thế xen lẫn nhau, quỷ dị là năm loại Thế tất cả đều đạt tới Tứ Trọng đỉnh phong.
- Năm loại Thế?
Dù lấy tâm tính Túy Ông cũng cực kỳ không được bình tĩnh. Hắn tưởng Tiêu Phàm lĩnh ngộ Tứ Trọng Phong Thế cùng Sát Thế, lại không nghĩ rằng Tiêu Phàm vậy mà lĩnh ngộ năm loại Thế, hơn nữa đều đạt tới đỉnh phong.
- Sau khi đột phá Chiến Hoàng cảnh, ngươi muốn đi con đường như thế nào?
Túy Ông lại hỏi.
- Cái dạng đường gì?
Tiêu Phàm hơi nghi hoặc một chút, sau đó nhanh chóng tại bên trong Tu La Truyền Thừa tìm tòi.
Túy Ông tiếp tục giải thích nói:
- Đột phá Chiến Hoàng cảnh có thể lĩnh ngộ Ý, điểm này ngươi nên biết.
- Biết rõ, lão sư là sợ ta đồng thời lĩnh ngộ năm loại Ý, chậm trễ tu vi?
Tiêu Phàm gật đầu, nghi hoặc nhìn Túy Ông nói.
Hắn từ bên trong Tu La Truyền Thừa tìm tới một chút ghi chép liên quan tới Chiến Hoàng cảnh, đột phá Chiến Hoàng cảnh, lĩnh ngộ chính là Ý, kiếm có Kiếm Ý, đao có Đao Ý.
Ý, không thể phỏng đoán, chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, phối hợp chiến kỹ sử dụng, uy lực tuyệt luân.
Đồng dạng, Ý cũng chia làm Tứ Trọng, mặc dù không nhất định phải lĩnh ngộ một tầng Ý mới có thể tiếp tục đột phá, nhưng mỗi lĩnh ngộ được một tầng Ý, thực lực nhất định sẽ tăng rất nhiều.
Điều này cũng là một trong nguyên nhân vì sao cùng là Chiến Hoàng sơ kỳ, có ít người có thể chém giết Chiến Hoàng trung kỳ mà có ít người ngay cả Tuyệt Thế Chiến Vương cũng không bằng.
- Không sai, ngươi lĩnh ngộ năm loại Thế cũng đã viên mãn, có cơ hội rất lớn có thể lĩnh ngộ năm loại Ý, Sát Ý, Kiếm Ý, Quyền Ý, Đao Ý và Phong Ý, nhưng lĩnh ngộ mỗi một loại Ý đều cần thời cơ và thời gian.
Túy Ông gật đầu.
- Đột phá Chiến Hoàng cảnh có ít người chuyên môn lĩnh ngộ một loại Ý, có một số người lĩnh ngộ mấy loại Ý. Lĩnh ngộ Ý nhiều, mặc dù có thể mạnh hơn nhưng tu vi có khả năng một mực trì trệ không tiến, thậm chí thực lực tăng lên không nhiều.
- Ngươi đột phá Chiến Hoàng cảnh có cơ hội lĩnh ngộ một loại Ý, không biết ngươi là nghĩ lĩnh ngộ loại Ý nào? Ngươi mặc dù lĩnh ngộ Sát Ý, nhưng còn chưa đạt tới Nhất Trọng Viên Mãn, ta đề nghị ngươi lĩnh ngộ Sát Ý, đương nhiên, quyết định cuối cùng là do ngươi.
Túy Ông hít sâu môt hơi nhìn Tiêu Phàm, đường đi tương lai như thế nào, hắn chỉ có thể cho một đề nghị, mấu chốt vẫn là Tiêu Phàm lựa chọn như thế nào.
Dù sao, cơ sở Tiêu Phàm vững chắc, vô luận lĩnh ngộ loại Ý nào cũng đều có thể đột nhiên tăng mạnh.
Tiêu Phàm nhất thời trầm mặc, trong lòng rầu rỉ vô cùng, bản thân đem năm loại Thế lĩnh ngộ đến Đại Viên Mãn, mỗi một loại đều có chỗ thích hợp, lựa chọn một loại, bỏ qua ba loại khác với hắn mà nói đều là tổn thất cực kỳ lớn.
Với hắn mà nói, quyết định này thật đúng là có chút gian nan.
- Lão sư, có thể đồng thời lĩnh ngộ năm loại hay không?
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, thử nhìn Túy Ông nói thăm dò.
Nghe thấy Tiêu Phàm nói, trên mặt Túy Ông lộ ra nụ cười xán lạn, cười ha ha một tiếng nói: - Không hổ là đồ nhi ngoan, ta biết ngươi sẽ lựa chọn thế này, nếu như ngươi chỉ chọn một loại, vi sư có thể sẽ cùng ngươi đoạn tuyệt quan hệ thầy trò.
Tiêu Phàm bĩu môi, không khỏi trợn mắt một cái, lão gia hỏa này nguyên lai đang cố ý thăm dò hắn, còn hắn không có hiểu biết nhiều nên lúc này mới khiêm tốn thỉnh giáo.
Sự thật chứng minh, khiêm tốn khiến người tiến bộ là chính xác.
- Muốn lĩnh ngộ Sát Ý, vi sư ngược lại có thể giúp ngươi, bất quá, muốn lĩnh ngộ loại Ý khác, cuối cùng phải được dựa vào bản thân ngươi.
Túy Ông cười tủm tỉm nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.