Chương trước
Chương sau
Đêm đó, Hỏa Hoàng đi tới Luyện Dược Sư Công Hội, tìm mấy tên Thất Phẩm Luyện Dược Sư dò xét, chỉ là tất cả mọi người lắc đầu thở dài, bệnh Hỏa Hoàng không có cách chữa nào.
- An Dược Hoàng, ngươi cũng không có biện pháp?
Con ngươi Hỏa Hoàng gắt gao nhìn chằm chằm một lão giả áo bào xanh năm sáu mươi tuổi.
Lão giả áo bào xanh hai mắt hãm sâu, xương trán nhô ra, một mặt siêu nhiên, chỉ là trước mặt Hỏa Hoàng lại không có quá mức tự đại.
Bất quá có thể trở thành Dược Hoàng, cũng đủ chứng minh lão giả áo bào xanh cường đại như nào. Dù sao chỉ có Thất Phẩm Đỉnh Giai Luyện Dược Sư mới có tư cách xưng là Dược Hoàng.
- Hỏa Hoàng, ngươi là Chiến Hồn Chi Hỏa quá mức hừng hực, đã ngưng tụ thành hỏa độc, chỉ có đem hỏa diễm Chiến Hồn quá thừa bên trong rút ra mới có thể giải độc thành công.
Áo bào xanh lão giả An Dược Hoàng lắc lắc đầu nói, chính là bản thân cũng không thể làm gì.
- Đúng vậy, ngài Chiến Hồn hẳn là Bát Phẩm, hơn nữa Hồn Lực thập phần hung bạo, nhất định phải là người có Hồn Lực cực mạnh mới có thể giải được Hồn Lực hỏa diễm của ngài, người bình thường căn bản làm không được.
- Hỏa Hoàng, An Dược Hoàng đều làm không được, chúng ta những người này vậy thì càng không được. Trừ phi Hội Trưởng trở về, bằng không... Không tới hai tháng, Hỏa Độc sẽ tới cốt tủy, cho dù Dược Thần cũng khó trị.
Những người khác ngươi một lời ta một câu, tất cả đều lắc đầu, vẫn không quên thuận tiện vỗ mông ngựa An Dược Hoàng.
Sắc mặt Hỏa Hoàng âm trầm vô cùng, mấy người này là Thất Phẩm Luyện Dược Sư, bọn hắn đều giải quyết không được, tiểu tử khốn kiếp kia thật có thể giải quyết?
- Cái gì sự tình mà nhất định phải đợi lão hủ trở về mới có thể giải quyết?
Đột nhiên, một đạo âm thanh cực kỳ già nua vang lên, đám người nghe thế, nhao nhao quay người nhìn lại.
Chỉ thấy tại cửa ra vào, một ông lão mặc áo đen cao gầy đi tới, lão giả gầy trơ cả xương, hạc phát đồng nhan, rất có một bộ tiên phong đạo cốt.
- Bái kiến Hội Trưởng!
Một đám Luyện Dược Sư thấy thế, nhao nhao xoay người bái xuống.
Dù là Hỏa Hoàng, Kiếm Hoàng cùng Hoa Hoàng, cũng chắp tay cúi người, nói:
- Gặp qua Hề Lão!
Ba người Hỏa Hoàng tại Chiến Hồn Học Viện xem như vài nhân vật cao cấp nhất, nhưng trước mặt ông lão mặc áo đen, bọn hắn không dám có bất kỳ tùy tiện gì.
Không vì cái gì khác, ông lão mặc áo đen trước mắt chính là một vị Bát Phẩm Luyện Dược Sư duy nhất tại Đại Ly Đế Triều, dù là Đại Ly Đế Chủ nhìn thấy cũng phải đối đãi bình đẳng.
Ai cũng không biết hắn sống bao nhiêu năm tháng, phần lớn mọi người đều gọi hắn là Hề Lão, dù là Hỏa Hoàng cùng Hoa Hoàng ở trước mặt hắn, cũng chỉ có thể coi là tiểu bối.
Lúc hai người bọn hắn tuổi còn trẻ gặp được Hề Lão là bộ dáng này. Hiện tại bọn hắn lớn tuổi rồi, Hề Lão vẫn là bộ dáng này. Trong mắt tu sĩ khác, Hề Lão đã là thần tiên.
Hơn nữa, ai cũng không biết Hề Lão là tu vi gì, chỉ là có nghe đồn, Hề Lão ít nhất là Chiến Đế cảnh, thậm chí khả năng đạt tới Chiến Thánh cảnh giới trong truyền thuyết!
- Các vị khách khí.
Hề Lão khoát khoát tay, suy ngẫm vuốt chòm râu trắng dài, nói:
- Vừa rồi các ngươi nói sự tình gì giải quyết không?
- Hề Lão, là sự tình của ta.
Hỏa Hoàng cười khổ một tiếng, sau đó đem tình huống nói rõ chi tiết một lần.
- Để lão hủ nhìn xem.
Xem như một Luyện Dược Sư, đối với đủ loại kỳ nan tạp chứng cũng cảm thấy hết sức hứng thú, hơn nữa, đạt tới cảnh giới Hề Lão, ít khi có vấn đề hắn giải quyết không được.
Hề Lão ngồi ở bên cạnh bàn, chạm lấy mạch đập Hỏa Hoàng, trong phòng lập tức trở nên yên tĩnh vô cùng.
Sau nửa ngày, Hề Lão buông tay Hỏa Hoàng ra, đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ trầm trọng. Hỏa Hoàng vô cùng khẩn trương, thử thăm dò hỏi:
- Hề Lão, thế nào?
- Các ngươi có ý kiến gì không?
Hề Lão không trả lời Hỏa Hoàng, ngược lại nhìn về phía mấy người Luyện Dược Sư trong Luyện Dược Sư Công Hội, rất có ý vị khảo cứu.
- Hề Lão, chúng ta vừa mới đều xem qua, đạt được một cái kết luận, Hỏa Hoàng là do nguyên nhân bởi Chiến Hồn, sinh ra một loại Hỏa Độc. Hỏa Độc lan rộng toàn thân, chúng ta chỉ có thể tạm thời áp chế, nhưng muốn triệt để trị tận gốc, tạm thời không có cách nào.
An Dược Hoàng trước tiên mở miệng nói, mang trên mặt mấy phần tự tin.
- Hỏa Độc ngược lại rất dễ giải quyết.
Hề Lão lắc đầu nói. Sắc mặt An Dược Hoàng cứng đờ, bất quá vẻn vẹn trong nháy mắt liền khôi phục bình thường.
- Hỏa Hoàng, qua ba ngày, nửa đêm, ngươi có phải toàn thân rét run hay không, Chiến Hồn đều ngăn cản không nổi cỗ rét lạnh đó?
Hề Lão nhìn Hỏa Hoàng nói.
Hỏa Hoàng lộ ra vẻ kinh ngạc, Kiếm Hoàng cùng Hoa Hoàng cũng là kinh ngạc vô cùng, câu nói này làm sao quen thuộc như vậy chứ, không phải là trước đó Tiêu Phàm nói qua sao?
Chủ yếu nhất là, Hề Lão bắt mạch nửa ngày mới nhìn ra, Tiêu Phàm vẻn vẹn xa xa xem xét sắc mặt liền nhìn ra rồi.
Chẳng lẽ tiểu tử kia là Bát Phẩm Luyện Dược Sư?
Trong lòng mấy người Hỏa Hoàng có phần không bình tĩnh, vừa nghĩ tới trước đó xem thường Tiêu Phàm, cho rằng Tiêu Phàm đem thiên phú dùng luyện dược là lãng phí thời gian.
Nhưng mà hiện tại xem ra, Tiêu Phàm đem thiên phú dùng tu luyện mới là chân chính lãng phí thời gian.
- Hề Lão, ngài là nói, cơ thể Hỏa Hoàng còn có vấn đề khác?
Trong mắt An Dược Hoàng lóe lên vẻ kinh dị.
Hề Lão gật đầu, nói:
- Các ngươi nhìn không ra cũng có thể thông cảm được, bất quá, nếu như các ngươi muốn dùng Thanh Hỏa Đan áp chế Hỏa Độc, vậy liền thập phần sai lầm.
- Thanh Hỏa Đan vốn thuộc hàn tính, cố nhiên có thể áp chế Hỏa Độc, nhưng cũng sẽ tăng tốc độ tăng trưởng của cỗ Hàn Độc kia trong thân thể Hỏa Hoàng. Cho dù không bị Hỏa Độc gây thương tích, cũng sẽ bị Hàn Độc trọng thương, đây là hạ hạ chi tuyển.
- Đương nhiên, dùng Liệt Dương Châu rút Hỏa Độc cũng vậy, nhưng một khi nửa đêm, không có Hỏa Độc áp chế Hàn Độc, Hàn Độc cũng sẽ phóng đại, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì đóng băng mất mạng, đây là trung hạ chi tuyển.
Hề Lão vừa dứt lời, đám người một trận yên lặng, An Dược Hoàng lại nói:
- Hề Lão, có thể trước áp chế cỗ Hàn Độc hay không, sau đó lại tiêu trừ Hỏa Độc?
Hề Lão vẫn lắc đầu như cũ, nói:
- Hàn Độc từ một phương diện mà nói, cũng sẽ áp chế Hỏa Độc, trừ phi cả hai đồng thời tiến hành, bằng không không thể giải quyết vấn đề.
Đồng thời tiến hành? Đám người nhíu mày, Hỏa Độc là giữa trưa bộc phát, Hàn Độc là nửa đêm phát tác.
Muốn trị tận gốc, giữa trưa cùng nửa đêm tuyệt đối là thời gian tốt nhất, bởi vì chỉ có tại thời điểm Hỏa Độc cùng Hàn Độc chân chính phát tác mới có thể hoàn toàn trị tận gốc.
Thế nhưng hai cái này lúc phát tác lại hoàn toàn tương phản, làm sao có thể đồng thời tiến hành a?
- Thật chẳng lẽ chỉ có tiểu tử kia có thể chữa trị?
Hỏa Hoàng tự lẩm bẩm.
- Hỏa Hoàng, ta xem vẫn nên trở về tìm hắn đi.
Hoa Hoàng cũng đề nghị, việc này không thể coi thường, tốt nhất là mau chóng chữa cho tốt.
- A, có ai có thể chữa cho ngươi?
Hề Lão nghe vậy, trên mặt lóe qua vẻ khác lạ.
- Ai.
Hỏa Hoàng thở dài, đem sự tình Tiêu Phàm nói đơn giản một lần.
Hề Lão thần sắc không động, ánh mắt lộ ra một tia kinh dị.
- Hề Lão đều không có biện pháp, một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi lại có thể làm cái gì? Vẻn vẹn thông qua quan sát liền có thể nhìn ra vấn đề của ngươi? Đây không phải đang gạt đứa trẻ ba tuổi sao?
Hề Lão còn chưa mở miệng, An Dược Hoàng khinh thường nói.
Bọn hắn nơi này chính là có Bát Phẩm Luyện Dược Sư, tám Thất Phẩm Luyện Dược Sư, vấn đề bọn hắn đều giải quyết không được, một tiểu tử mười bảy mười tám tuổi làm sao có thể giải quyết?
- Vậy cũng chưa chắc.
Hề Lão đột nhiên mở miệng, hít sâu một hơi nói:
- Chỉ bằng vào hắn vẻn vẹn thông qua quan sát liền có thể nhìn ra vấn đề Hỏa Hoàng, cũng đủ để chứng minh hắn bất phàm. Chí ít, điểm này ngay cả ta đều làm không được, Hỏa Hoàng, có thể nguyện thay chúng ta dẫn kiến vị tiểu hữu kia không.
MềuSiuBự - Lục Đạo -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.