Chương trước
Chương sau
Nhìn bộ dáng chờ mong của Ảnh Phong, Bàn Tử không khỏi bĩu môi, nói:
- Ngươi vừa rồi không phải ở bên điện có được một bộ công pháp sao? Tu luyện một chút chẳng phải biết rõ.
- Ách.
Ảnh Phong trực tiếp im lặng, không ý tứ gãi đầu, nói:
- Ta quên.
- Ngươi quên cái lông chym, chỉ là không muốn ta lấy ra một bộ công pháp ở chỗ này mà thôi, dù gì ngươi cũng có thể đột phá, không phải sao?
Bàn Tử sao không biết Ảnh Phong đang làm bộ hồ đồ.
- Ha ha.
Ảnh Phong một điểm cũng không cảm thấy xấu hổ, có điều đáy lòng lại mừng thầm, cũng may rơi vào đáy sông mới có Lục Phẩm công pháp.
Ngược lại Tiêu Phàm có chút ngoài dự liệu, cổ quái nhìn Ảnh Phong nói:
- Ngươi trước đó chẳng lẽ không có Lục Phẩm công pháp?
Cũng khó trách Tiêu Phàm kinh ngạc vậy, Ảnh Phong cũng được coi là thiên tài Tuyết Lâu, lấy một bản Lục Phẩm công pháp có gì khó.
- Có thì cũng có, chỉ là quyển kia cảm giác quá yếu.
Ảnh Phong lắc đầu:
- Bởi vì quyển công pháp đột phá Chiến Vương cảnh kia, nếu là Chiến Tông cảnh hẳn là ai cũng đều biết.
- Ngươi nói là Cơ Sở Về Hồn Hóa ư?
Bàn Tử lắc đầu, nói:
- Cơ Sở Về Hồn Hóa là có thể làm Hồn Lực hoá lỏng, có điều đó là đồ vật đầy đường, tu luyện quá chậm.
- Cái gì Cơ Sở Về Hồn Hóa?
Tiêu Phàm càng không hiểu, từ lúc nào Lục Phẩm công pháp cũng bán đầy đường?
- Chính là cái này.
Bàn Tử từ Hồn Giới bên trong lấy ra một quyển sách rách nát, ném cho Tiêu Phàm, tiếp tục nói:
- Cái Cơ Sở Về Hồn Hóa là Chiến Hồn Điện lưu truyền, vì để những người không có bối cảnh, thiên phú tốt có thể đột phá Chiến Vương cảnh.
Nghe đồn dùng cái công pháp này có thể ngưng tụ ra Hồn Hải, có điều ta chưa từng nghe có con sông nhỏ nào lại lớn như vậy, bình thường đều là suối lớn nhỏ, vận khí tốt có thể lớn khoảng hồ nước.
- Công tử có vẻ như không tiếp thu được lời ngươi vừa nói.
Ảnh Phong cổ quái nhìn Tiêu Phàm nói.
Quả nhiên, Tiêu Phàm căn bản không để ý đến Bàn Tử, ngược lại nhìn Cơ Sở Về Hồn Hóa cầm trong tay, thỉnh thoảng nhíu mày, thỉnh thoảng kinh ngạc.
Một cử động kia khiến Bàn Tử và Ảnh Phong lộ ra vẻ cổ quái.
- Các ngươi không cảm thấy bộ công pháp này có chút không hoàn thiện à?
Sau nửa ngày, Tiêu Phàm mới phục hồi lại tinh thần, Cơ Sở Về Hồn Hóa đã tiếp thu không sai biệt lắm.
Công pháp này xác thực đơn giản, rõ ràng dễ hiểu, chỉ cần là Chiến Tông cảnh đều có thể nhìn rõ, có điều Tiêu Phàm luôn cảm giác công pháp này thiếu thiếu chút gì, chỉ là bất luận như thế nào đều không nói ra được.
- Đồ mà Chiến Hồn Điện đưa ra có thể tốt đến mức nào?
Bàn Tử khinh thường nói:
- Có người nói, công pháp này thật không đơn giản, nhưng bao nhiêu năm sự thật đã chứng minh, công pháp này lại quá bình thường, không phải không hoàn thiện, mà là không dùng được.
- Thật sao? Ta cảm giác Cơ Sở Về Hồn Hóa này vẫn có chỗ thích hợp, ta thử xem.
Tinh thần Tiêu Phàm hoàn toàn bị cái công pháp phổ thông này hấp dẫn.
Có một loại trực giác nói cho hắn biết, Cơ Sở về Hồn Hóa này, có lẽ còn thua xa Vô Tận Chiến Quyết, nhưng tuyệt đối là công pháp đột phá Chiến Vương cảnh tốt nhất.
- Lão Tam, ngươi thật sự muốn thử?
Bàn Tử mắt trợn tròn:
- Ta đây có mấy bộ Thất Phẩm công pháp, còn thử cái này làm gì?
- Công tử, ngươi nên nghe lời của Nam Cung huynh đi.
Ảnh Phong cũng vội vàng khuyên nhủ, phải biết một khi Hồn Lực hoá lỏng thành công, vậy thì không cách nào nghịch chuyển được nữa.
Mặc dù nói lực lĩnh ngộ chiến kỹ của Tiêu Phàm rất siêu phàm, nhưng Hồn Hải cũng là cơ sở, Hồn Lực càng dồi dào, sức chiến đấu càng bền bỉ, lực bộc phát cũng càng cường đại.
- Không sao, nếu như cái này dùng không được, đến lúc đó ta sẽ dừng lại đúng lúc.
Tiêu Phàm lắc đầu, con ngươi vô cùng kiên định.
- Ngươi! Ta thực không biết nói ngươi thế nào!
Bàn Tử hất áo bào lên, hắn hiểu rõ, việc Tiêu Phàm quyết thì không thể nào quay đầu, trong lòng vô cùng hối hận, sớm biết đã không lấy cái phá công pháp này ra.
- Lão Nhị, ta hiểu ngươi muốn tốt cho ta, có điều lúc Hồn Lực hoá lỏng, các ngươi cũng mới có thể cảm ứng được tình hình Hồn Hải của ta đi, đến lúc đó kịp thời đánh thức ta là được, nhiều nhất tạo thành một hồi phản phệ mà thôi.
Tiêu Phàm quyết tâm muốn tu luyện Cơ Sở Về Hồn Hóa.
- Được, ta sẽ để ý ngươi.
Bàn Tử bất đắc dĩ đành phải gật đầu.
Tiêu Phàm ngồi xếp bằng trên mặt đất, rất nhanh liền tiến vào trạng thái nhập định, dựa theo ghi chép về phương thức vận chuyển trong Cơ Sở Về Hồn Hóa.
Chỉ một thoáng, Hồn Lực trong cơ thể quay cuồng gào thét, bao la cuộn trào.
- Đây..?
Ảnh Phong lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Đây chính là Hồn Hải sao?
- Hồn Hải cái mông, Hồn Lực hoá lỏng nào có nhanh như vậy! Đây là nội lực của hắn sâu, Hồn Lực vốn đã dồi dào.
Bàn Tử tức giận nói:
- Qua chút nữa nếu như Hồn Hải hắn quá nhỏ, nhất định phải kịp thời đánh thức hắn.
Cũng khó trách Bàn Tử giận dữ như vậy, Hồn Lực Tiêu Phàm hùng hậu vô cùng, bình thường mà nói, chí ít cũng là một sông nhỏ, thậm chí là sông lớn, thế nhưng người tu luyện Cơ Sở Về Hồn Hóa còn chưa có ai đạt tới Hồn Hải cấp bậc sông nhỏ.
Chiến La lẳng lặng không nói, tựa như rơi vào trạng thái ngủ say.
Tinh thần Tiêu Phàm toàn bộ chìm vào đan điền, toàn thân Hồn Lực mãnh liệt hướng về trong đan điền, một cỗ áp lực to lớn tác dụng tới Hồn Lực cuồn cuộn phía trên. Hồn Lực cuồn cuộn bành trướng tựa như sôi trào lên, như muốn ăn no đan điền.
Tiêu Phàm cau mày, một bên tu luyện Cơ Sở về Hồn Hóa, vừa suy nghĩ về điểm khác thường trong Cơ Sở Về Hồn Hóa.
Hắn tìm khắp bên trong Tu La Truyền Thừa, lại không phát hiện có ghi chép gì về Cơ Sở Về Hồn Hóa, điều này khiến hắn hơi có chút thất vọng.
- Hồn Lực hoá lỏng, có lẽ là một quá trình ép nhỏ, tựa như hơi nóng nước thực hiện một loại áp lực để nó chậm rãi hoá lỏng, Cơ Sở Về Hồn Hóa hẳn là sinh ra chất xúc tác cho cỗ áp lực này.
Tiêu Phàm làm người của hai thế, rất nhanh liền liên tưởng đến vài thứ của kiếp trước.
Mặc dù Hồn Lực kỳ dị không phải áp lực hơi nước có thể so sánh, nhưng như thế lại có thể mô phỏng quá trình này rất tốt.
Bên trong đan điền, áp lực chỗ Hồn Lực cuồn cuộn thật lớn, vậy mà thật chậm ngưng tụ thành từng giọt chất lỏng.
Rất hiển nhiên, đây chính là Hồn Lực hoá lỏng, cảm nhận được lực lượng tràn đầy trong từng giọt chất lỏng, trên mặt Tiêu Phàm lộ ra vẻ vui mừng.
Khó trách Chiến Vương cảnh cường đại như thế, không phải không có đạo lý, công kích Hồn Lực hoá lỏng không phải công kích Hồn lực khí hóa có thể so sánh.
U Linh Chiến Hồn cùng Vô Tận Chiến Hồn trên cao, chiếu xuống từng sợi ánh sáng dị dạng, tựa như đang từ từ nắm kéo cái vụ hải Hồn Lực kia. Vụ hải không ngừng xoay quanh, sinh ra một cỗ lực xoắn to lớn.
- Tiếp tục như vậy, há không phải sẽ sinh ra hai vòng xoáy Hồn Lực?
Con ngươi Tiêu Phàm co rụt lại, lập tức rất nhanh bình tĩnh xuống. Hắn tìm đáp án trong Tu La Truyền Thừa. Người nắm giữ Chiến Hồn Song Sinh đều có thể ngưng tụ thành hai vòng xoáy Hồn Lực, đây cũng là ưu thế của Chiến Hồn Song Sinh.
- Lão Nhị nói không sai, Cơ Sở Về Hồn Hóa này tốc độ tu luyện thực sự là chậm. Những Hồn Lực vừa mới hoá lỏng, lại từ từ hoá khí, Hồn Lực không ngưng tự thành vòng xoáy, quá trình này một mực kéo dài có thể nói là một vòng lặp vô hạn. Khó trách Ảnh Phong không lựa chọn Cơ Sở Về Hồn Hóa này.
Tiêu Phàm âm thầm cười khổ nói.
- Chậm?
Đột nhiên, một đạo linh quang từ trong đầu Tiêu Phàm lóe qua, thiếu chút nữa thì bật cười: - Ta rốt cục biết rõ công pháp này không hoàn thiện chỗ nào, nếu quá chậm, ta có thể tăng tốc cho nó.
MềuSiuBự - VạnYênChiSào -
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.