Nghe thấy lời đại trưởng lảo nói, trong đầu Tiêu Phàm hồi tưởng lại phong thái Diệp Lâm Phong, hắn hít sâu một hơi nói: 
- So với những thiên tài chân chính thì ta cũng không tính là gì. 
Diệp Lâm Phong cũng chừng hai mươi tuổi đã là cường giả Chiến Hoàng, nếu so với hắn thì mình trong vòng một năm đột phá Chiến Tông cảnh cũng không có gì quá đặc biệt. 
Năm đó Diệp Lâm Phong chắc chắn cũng như thế, dù dù sao thì càng về sau thì đột phá càng thêm gian nan, có lẽ hắn từ Chiến Linh đột phá đến Chiến Tông cũng dùng thời gian không đến một năm. 
Nhưng từ Chiến Tông đột phá đến Chiến Hoàng, có khả năng phải tốn mười năm, thậm chỉ cả hai mươi năm. 
Đại Trưởng Lão hài lòng gật đầu, nói ra: 
- Ngạo mà không cuồng, kiêu mà không bạo, đây chính là tâm tính của cường giả, ta gọi ngươi đến cũng không phải muốn đả kích ngươi, mà là nói một chút sự tình liên quan đến phụ thân ngươi. 
- Phụ thân? 
Tiêu Phàm nhíu mày lại, từ phụ thân này đối với hắn trong cả hai kiếp đều rất lạ lẫm, nhưng phụ thân Tiêu Trường Phong của hắn không phải đã chết rồi sao? 
- Ta có thể khẳng định với ngươi, phụ thân ngươi vẫn chưa chết. 
Đại Trưởng Lão trầm giọng nói, trong mắt lóe lên một tia quang mang lăng lệ. 
- Nếu hắn không chết, vì sao không trở về Tiêu gia? 
Sắc mặt Tiêu Phàm trầm xuống, cảm xúc có chút kích động, hắn biết đây chính là một sợi chấp niệm cuối cùng của chủ nhân thân thể này. 
Bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than/698715/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.