- Ầm!
Quyền Thế như gió, cuồng mãnh bá đạo, thoáng cái đã xuất hiện ở trước người Hàn Lỗi, thần sắc Hàn Lỗi đại biến, trong lúc vội vàng điều động Hồn Lực toàn thân ngăn cản.
Trong nháy mắt hắn liền hối hận, một quyền ẩn chứa thuộc tính bạo tạc kia của Tiêu Phàm không phải hắn có thể đỡ được.
Răng rắc một tiếng, cánh tay phải Hàn Lỗi đứt gãy, máu tươi bắn tung tóe, thân thể hắn bị đánh văng ra lăn mấy vòng trên mặt đất, hai mắt huyết hồng lộ ra sát khí băng lãnh.
- Tiêu Phàm, ngươi dám trắng trợn cướp đoạt đồ vật của chúng ta!
Ba người khác đứng một bên gào thét nhưng không có ai dám tiến lên.
Tiêu Phàm căn bản lười so đo với bọn họ, hắn đi đến giẫm lên ngực của Hàn Lỗi, từ trên người Hàn Lỗi lấy ra một viên Hồn Tinh Ngũ Giai, còn có ba viên Hồn Tinh Tứ Giai.
- Cho ngươi.
Tiêu Phàm trực tiếp đem ba viên Hồn Tinh Tứ Giai ném cho hai người Ôn Nhã và Hạ Lôi.
- Ân công.
Hai người kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, nhìn nhau, sau đó Ôn Nhã mở miệng nói:
- Ân công, Hồn Tinh này chúng ta không thể nhận.
- Đây là thứ nên thuộc về các ngươi, không cần gọi là ân công, cứ gọi tên ta là được.
Tiêu Phàm khoát khoát tay, quay người liền chuẩn bị rời đi.
Vừa đi ra mấy bước, hắn đột nhiên lại quay đầu nhìn về phía bốn người Hàn Lỗi:
- Ngay cả Yến Thành Thu Liệp là cái gì cũng không biết, còn không bằng trực tiếp xéo đi.
Sắc mặt mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than/698678/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.