“Nói nhảm nhí!”
Lãnh đồng nghe thấy vậy giận dữ mắng mỏ Tiêu Phàm: “Chúng ta cùng là người kế thừa của Tu La Sơn, làm sao có thể tàn sát lẫn nhau được!”
Ánh mắt của Tam trưởng lão quét qua đám đông nhưng không hề nhìn thấy thân ảnh của Tả Giang Lên khiến ông không khỏi nhíu mày.
Nhưng đến cuối cùng thì ông vẫn tin lời của Lãnh Đồng, giữa những người kế thừa của Tu La, trước khi tham gia cuộc tranh đoạt Tu La Vương thì không được phép tàn sát lẫn nhau.
Một khi bị phát hiện thì sẽ bị tước đoạt tư cách truyền thừa, thông thường không ai dám làm trái mệnh lệnh này cả.
“Ta cũng chẳng phải là người kế thừa mà lúc nãy ngươi vẫn muốn giết chết ta đó sao?” Tiêu Phàm khịt mũi khinh thường, hắn không tin vào những quy tắc của Tu La Sơn.
Trong thế giời này, kẻ yếu không có quyền lợi được lên tiếng, nếu ngày hôm đó hắn chết trong tay Lãnh Đồng thì sẽ chẳng có ai giải oan cho hắn cả.
Thậm chí, dù hắn có chết thì có khi lại còn mang tiếng xấu cho Lãnh Đồng bọn chúng nữa.
Cũng may là thực lực của Tiêu Phàm không tệ, ngoài ra Tả Giang Lê vẫn còn sống nếu không thì dù hắn có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch.
Nhưng điều khiến Tiêu Phàm không ngờ tới đó là, Lãnh Động lại gán tội giết chết Lãnh Thương lên người hắn. Lãnh Thương chết như thế nào, chính Tiêu Phàm là người biết rõ nhất.
“Ngươi!” Lạnh Đồng nhất thời im lặng, không phản bác được.
Lúc này đám đông mới hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3841661/chuong-1938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.