Lúc Tiêu Phàm bắt đầu dùng bất tận giết chóc, ở bên trong một phiến thời không khác, Nam Cung Tiêu Tiêu cầm Chiến Thiên Kích trong tay đại chiến tứ phương.
Hắn không có máu tanh như Tiêu Phàm, nhưng cỗ cuồng bạo chi khí trên người lại nhiếp nhân tâm phách, dù là Tiêu Phàm nở rộ khí thế cũng hơi có chút không bằng.
Lần lượt từng bóng người bị hắn đẩy lui, căn bản không tới gần được hắn trong vòng mười trượng.
Sau một lát, hơn trăm người đều bị Nam Cung Tiêu Tiêu đánh ngã trên mặt đất, không có một ai có thể đứng dậy.
- Còn có ai?!
Bàn Tử cầm Chiến Thiên Kích trong tay ngửa mặt lên trời kêu, cỗ khí thế kia xông thẳng đến cửu tiêu, ngay cả đám mây phía chân trời đều tiếp nhận không được cỗ uy áp kia.
Quanh người hắn đan xen Bạch Sắc Lôi Điện, hóa thành một đạo quang tráo to lớn bao phủ hắn, chiến huyết sớm đã sôi trào.
Lúc này, Bàn Tử lạnh lùng quét bốn phía một cái liền hướng lấy chân trời lao đi, nơi đó có một ngọn núi cắm ngược mây xanh, phách tuyệt hoàn vũ, khí thế kinh người.
Nếu như Tiêu Phàm nhìn thấy, khẳng định có thể nhận ra, ngọn núi kia chính là Thiên Thần Phong, bất quá là Thiên Thần Phong vạn năm trước mà thôi.
...
Phía trên một vùng biển rộng nước biển bốc lên, cuốn lên mấy trăm hơn ngàn trượng sóng biển, dường như tận thế tiến đến.
Ẩn ẩn có thể nhìn thấy mặt biển có từng đầu Chân Long đang thét gào, căm tức nhìn kim sắc sư tử to lớn máu me
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3841226/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.