- Rốt cục cũng thừa nhận? Nghe thấy Tiêu Phàm nói, thần sắc Long Vũ thập phần bình tĩnh.
Tiêu Phàm rốt cục biết Long Vũ hẳn là xác nhận thân phận hắn, căn bản không giống như đang cố ý lừa dối mình, chỉ là hắn ngụy trang căn bản không ai có thể nhận ra mới đúng.
Long Vũ lại làm sao phát hiện được? Chẳng lẽ Băng Tộc Huyết Mạch cường hãn như thế?
- Ngươi yên tâm, không ai có thể nhìn trộm trong phòng.
Long Vũ lại nói, đột nhiên hướng về phía Tiêu Phàm hơi hơi thi lễ:
- Đa tạ ân cứu mạng của công tử.
- Ngươi như thế nào nhận ra ta.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, bản thân lại phủ nhận đã không có bất kỳ ý nghĩa gì, dứt khoát liền thừa nhận, có vẻ như cô gái nhỏ này cũng không có làm khó mình.
Đối với một lễ này của Long Vũ, Tiêu Phàm cũng vui vẻ tiếp nhận, mặc dù hắn vì hấp thụ năng lượng Hàn Băng Chi Khí bàng bạc nhưng cũng là vì cứu nàng.
- Kỳ thật ta ngay từ đầu cũng không nhận ra được ngươi, bất quá khi ngươi âm thầm chữa thương cho nàng, ta liền phát hiện ra ngươi.
Ánh mắt Long Vũ sáng quắc nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, nàng cũng hết sức kinh ngạc thuật ngụy trang của Tiêu Phàm.
- Âm thầm chữa thương cho nàng?
Tiêu Phàm càng thêm không hiểu, khí tức Hồn Lực đều phát sinh biến hóa, ngươi thế nào phát hiện ra được.
- Không sai, bên trong Hồn Lực của ngươi có Hàn Băng Chi Khí của ta, mặc dù rất yếu nhưng ta vẫn dễ nhận ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840343/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.