Trong đại sảnh, thân thể Tiêu Phàm hóa thành một tòa băng điêu đứng ở đó, thân thể còn duy trì tư thế xoay người muốn đi. Dưới chân hắn, từng đạo hàn băng lan tràn ra, kéo dài hướng về bình phong bên trong tẩm cung.
Giờ phút này trong tẩm cung, cũng có nhiều tượng đá hình người giống vậy đứng đấy, duy trì đủ loại tư thế nhưng mà đã không có chút khí tức sinh mệnh nào.
Bên trên giường nằm trong tẩm cung, một băng điêu to lớn đặt ở đó, nhìn kỹ, trong băng điêu có một đạo thân ảnh đang nằm.
Đó là một nữ tử mặc quần lụa màu tím nhạt, chỉ tầm mười tám tuổi, da trắng hơn tuyết, xinh đẹp vô cùng, dung nhan trong suốt như ngọc, nhưng lại thanh tú cao nhã, da trắng nõn nà, đẹp không thể nói.
Nàng yên tĩnh nằm trong băng điêu như một mỹ nhân đang ngủ, dáng vẻ nhàn nhã, một mái tóc xõa xuống một bên.
Có điều, giờ phút này hàn băng ngoài cơ thể nàng đang từ từ hòa tan, hóa thành từng sợi hàn khí bạch sắc lan về bên ngoài, điểm cuối cùng chính là chỗ Tiêu Phàm.
Chỉ là Tiêu Phàm tạm thời không có khả năng chú ý tới tất cả những thứ này, Hồn Lực hắn bị đông cứng, con mắt chỉ có thể nhìn thấy đồ vật trước người.
- Cái này rốt cuộc là thứ hàn khí gì, so với Thiên Niên Băng Tủy còn lạnh hơn.
Trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, phải biết là U Linh Chiến Hồn đến Hồn Tủy còn không sợ hãi chút nào, bây giờ lại không cách nào lập tức thôn phệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840326/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.