- Vì cái gì? Tiêu Phàm không nghĩ ngợi hỏi.
Nam Cung Thiên Dật tuy rằng nắm giữ huyết mạch Công Tôn gia, nhưng nói đến cùngcũng là con trai của Nam Cung Vũ ngươi, chết vì sao còn may mắn?
- Tất cả phải kể từ hai mươi năm trước.
Nam Cung Vũ thở dài, tựa như lâm vào bên trong hồi ức xa xôi.
Hai mươi năm trước Nam Cung Vũ mới bước lên Đại Bảo liền được một người con, người này dĩ nhiên chính là Nam Cung Thiên Dật, nguyên bản sinh nhi tử đã có người kế tục, Nam Cung Vũ nên cao hứng mới đúng.
Nhưng Nam Cung Vũ lại cao hứng không nổi bởi vì mẫu thân Nhất Tử là nữ nhi của Công Tôn gia tộc, hơn nữa dựa theo lệ cũ, chỉ cần thiên phú không kém cỏi thì nhi tử hẳn là người thừa kế Đế Triều.
Nam Cung Thiên Dật một khi trở thành Đế Chủ Đại Ly Đế Triều, đại biểu cho cái gì thì Nam Cung Vũ rất rõ ràng, có lẽ Đại Ly Đế Triều sẽ không phải của Nam Cung gia tộc Đại Ly Đế Triều.
Điểm này Nam Cung Vũ không nghĩ sai. Khi Nam Cung Thiên Dật trưởng thành, Công Tôn gia tộc hàng năm đều tới mấy người, người khác có lẽ cho rằng Nam Cung gia tộc cùng Công Tôn gia tộc rất gần là chuyện tốt.
Nhưng là ai có thể biết rõ, Công Tôn gia tộc chỉ vì thiên phú Nam Cung Thiên Dật mà đến.
Cũng tại năm Nam Cung Thiên Dật bảy tuổi, rốt cục đến tuổi Chiến Hồn thức tỉnh, Nam Cung Thiên Dật cũng không khiến Công Tôn gia tộc thất vọng, thức tỉnh Bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840293/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.