Tiêu Phàm phóng xuất ra U Linh Chiến Hồn, trong chớp nhoáng, hắn cảm giác toàn thân lỗ chân lông đều trở lên rõ ràng, Linh Giác hắn tăng lên gấp bội.
- U Linh Chiến Hồn còn có điểm tốt này sao? vậy mà trước kia ta đã không phát hiện.
Trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc nói.
Thế nhưng hắn rất nhanh hiểu rõ, cho tới nay Linh Giác hắn đều mạnh hơn nhiều so với đồng giai, chính là bởi vì duyên cớ của U Linh Chiến Hồn, chỉ là hắn không chú ý mà thôi.
Dựa vào Linh Giác trước đó của hắn, khó mà bắt được bóng dáng những đường cong này, nhưng hiện tại hắn cảm thấy những cái đường cong kia trở nên chậm hơn rất nhiều.
- Mặc dù ta không thể lĩnh ngộ trong một thời gian ngắn, nhưng dựa vào U Linh Chiến Hồn và bản lĩnh đọc đến đâu nhớ đến đó của ta, hẳn là có thể đem toàn bộ những Hồn Văn này nhớ hết? Tiêu Phàm nghĩ thầm.
Nói là làm, đỉnh đầu U Linh Chiến Hồn lơ lửng, mắt hắn không chớp nhìn chằm chằm tất cả những gì trước mắt, những đường cong kia mặc dù rất nhiều, biến hóa cũng cực nhanh, với nhãn lực cùng trí nhớ của Tiêu Phàm đều cực kì khủng bố, vậy mà trong đầu vẫn không nhớ nhanh được.
Dần dần Tiêu Phàm tiến vào một loại trong trạng thái kỳ dị, quanh người hắn tách ra Hồn Lực bàng bạc, Hồn Lực đang rung động với một tần suất huyền diệu.
Bất tri bất giác, bốn phía Tiêu Phàm lưu lại từng đạo từng đạo hư ảnh, cả người tựa như chia ra làm vô số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840265/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.