Một kiếm phẫn nộ của Sở Khinh Cuồng nhanh vô cùng, xuyên thủng cánh tay Nam Cung Thiên Dật, một đạo máu tươi văng tung tóe, Nam Cung Thiên Dật nhanh chóng lui về phía sau.
Sở Khinh Cuồng không hề truy sát, ôm bóng người xinh xắn kia xoay một vòng tại chỗ mới đứng vững, bóng người xinh xắn kia nằm trong ngực hắn, cả người đều là máu.
Hai tay hắn đầy máu run rẩy sờ lên khuôn mặt người trong ngực, hai hàng huyết lệ từ trong mắt chảy ra.
Có thể làm cho Sở Khinh Cuồng thương tâm như thế, ngoại trừ Nhược Lưu Thường còn có thể là ai!
Mặc dù Nhược Lưu Thường phản bội y, Sở Khinh Cuồng cũng hận nàng thấu xương, nhưng trong đáy lòng Sở Khinh Cuồng vẫn còn một giọng nói cho hắn biết, hắn vẫn còn một chút tình nghĩa đối với Nhược Lưu Thường.
Bằng không thì trước đó Sở Khinh Cuồng hoàn toàn có thể giết chết nàng.
- Không được đau khổ vì ta, đây là báo ứng ta nền gánh chịu.
Máu tươi trong miệng Nhược Lưu Thường không ngừng trào ra, trên mặt lộ ra vẻ buồn bã:
- Rời khỏi nơi này, Nam Cung Thiên Dật rất mạnh, mọi người liên hợp lại đều không phải đối thủ của hắn, chỉ cần rời khỏi nơi này, hắn sẽ không làm gì được mọi người.
- Nhược Lưu Thường, ngươi là đồ tiện nhân!
Đột nhiên, nơi xa truyền đến tiếng mắng chửi của Nam Cung Thiên Dật:
- Nếu như không có Bản Đế Tử, ngươi đã sớm chết không có chỗ chôn, ngươi cũng dám phản bội Bản Đế Tử!
Lời này vừa nói ra, đám người tất cả đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840256/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.