Tử bào thanh niên liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt khó coi nhìn Tiêu Phàm, hắn nào biết rõ thực lực Tiêu Phàm vậy mà đáng sợ như thế.
Cách nhau hơn hai trăm mét đó, kiếm khí hắn vậy mà im ắng chém chết Thất Giai Sơ Kỳ Tử Vân Ưng, nếu như một kiếm kia Tiêu Phàm nhằm vào hắn, vậy hắn há không phải đã chết?
- Ngươi nên cảm thấy may mắn vì đã thành công chọc giận ta, bằng không ngươi đã chết.
Thấy tử bào thanh niên không nói lời nào, Tiêu Phàm tà tà cười một tiếng. Tử bào thanh niên dư quang vừa hay nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Tiêu Phàm, toàn thân giật mình.
- Nói đi, là ai nói cho ngươi biết nơi này có Giao?
Tiêu Phàm lại nói, hắn luôn cảm giác việc này không đơn giản.
- Ngươi buông ta ra trước.
Tử bào thanh niên giãy giụa nói.
Tiêu Phàm cười cười, đạo máu kim sắc quang mang tiêu không một tiếng động tiến vào thể nội tử bào thanh niên, sau đó thả tử bào thanh niên ra.
- Bây giờ có thể nói rồi chứ.
Sắc mặt Tiêu Phàm thập phần bình tĩnh, ngược lại Phong Lang cùng Quan Tiểu Thất gắt gao nhìn chằm chằm tử bào thanh niên, sợ tử bào thanh niên chạy trốn.
Ánh mắt tử bào thanh niên lấp lóe một cái, ấp a ấp úng nói:
- Là Sử Vô Pháp!
- Thật đúng là Sử Vô Pháp?
Tiêu Phàm sớm đã có phỏng đoán, không nghĩ tới thật đúng là đoán đúng.
- Trước đó tại bên ngoài Mê Huyễn Lâm nhìn thấy Sử Vô Pháp, hắn đang âm thầm quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840238/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.