Nhiều lần nếm thử một chút, Tiêu Phàm phát hiện, kim sắc trùng kén đối với hắn thật không bất cứ uy hiếp gì, tâm thần căng cứng cũng rốt cục cũng có thể buông xuống.
- Vậy liền đợi bên trong Hồn Hải đi, Sử Vô Pháp, ngươi cũng phải hảo hảo thử nghiệm đau đớn phệ huyết.
Tiêu Phàm ngưng tiếng nói, trong mắt lóe qua một tia sát ý nồng đậm.
Bỗng nhiên, Tiêu Phàm mở hai mắt ra, hai đạo băng lãnh hàn mang từ trong mắt hắn lóe lên, lạnh lẽo tới cực điểm.
- Không biết qua bao lâu rồi, hi vọng bọn Tiểu Kim không có nguy hiểm gì.
Thân hình Tiêu Phàm lóe lên, trực tiếp hướng về phương hướng Quan Tiểu Thất rời đi.
Tiêu Phàm lấy tốc độ cực nhanh xuyên toa trong rừng, như một viên hầu, thân pháp hắn cực kỳ quỷ dị, những nơi đi qua, phiến lá không dính vào người.
Mấy canh giờ về sau, Tiêu Phàm lúc này mới dừng bước chân, đứng ở phía trên một mảnh vách núi, con ngươi u lãnh liếc nhìn tứ phương.
- Bằng vào năng lực của ta, chỉ có thể truy tung đến nơi này.
Tiêu Phàm cau mày một cái, nắm giữ U Linh Chiến Hồn đối với khí tức cùng Hồn Lực ba động thập phần mẫn cảm.
Theo khí tức Tiểu Kim bọn hắn truy cách xa hàng trăm dặm, có thể là bởi vì đi qua thời gian rất lâu, khí tức bọn họ cũng chầm chậm tiêu tán, Tiêu Phàm cũng mất đi phương hướng.
Ngẩng đầu nhìn về phía phương xa, đó là từng mảnh sơn mạch cao thấp chập chùng, đen kịt vô cùng, trong không khí lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840219/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.