Quay người nhìn lại, lại thấy bốn đạo thân ảnh chậm rãi đi tới, cầm
đầu là một thanh niên mặc chiến bào màu vàng óng, trên người phóng ra khí thế đáng sợ, ý chí hăng hái, không ai bì nổi.
- Là Đường Nghiêu!
Có người nhận ra thân phận nam tử kim bào, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc.
Thần sắc Tiêu Phàm cứng lại, lúc đầu chém giết đám người Đường gia, hắn có nghe nói người này, người này là người Địa Các Nội Viện Chiến Hồn Học Viện.
Có thể tiến vào Địa Các, chí ít cũng là thực lực Chiến Vương cảnh đỉnh phong, thậm chí có thể là cường giả Phong Vương Chiến Vương, Tuyệt Thế Chiến Vương hoặc Chiến Hoàng sơ kỳ.
- Đường sư huynh, sao ngươi lại tới? Lâm Tiêu nhìn thấy Đường Nghiêu, thần sắc trên mặt lộ ra một tia nịnh nọt, hiển nhiên là kiêng kị thực lực Đường Nghiêu.
Đường Nghiêu ngay cả nhìn cũng không thèm liếc nhìn Lâm Tiêu. Lâm Tiêu không hề tức giận, ngược lại cung kính đứng ở một bên.
Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì Đường Nghiêu chính là học viên Địa Các, hắn là tu sĩ Ngoại Viện Huyền Cung, nào dám cùng Đường Nghiêu tranh đoạt người.
- Chính ngươi giết phụ thân ta, diệt huynh đệ của ta, Tiêu Phàm?
Con ngươi Đường Nghiêu lạnh như băng nói, sát cơ không thèm mảy may che giấu.
- Đúng thì thế nào?
Tiêu Phàm lau đi máu tươi khóe miệng, trên mặt lóe qua một tia cười.
Hôm nay cừu hận của ta vậy mà góp một khối, xem ra không liều mạng không được.
- Chết!
Đường Nghiêu lạnh lùng phun ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840059/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.