- Cút ra đây nhận chết!
Nhìn thấy Sở Yên Nhiên ký tên đồng ý xong, Tiêu Phàm cầm lấy tờ thoả thuận, quay người liền bay ra ngoài về hướng chợ đêm.
- Hừ, lão hủ muốn để ngươi sống không bằng chết, ngươi vĩnh viễn không biết thủ đoạn Luyện Dược Sư!
Ngô Nhân nào đã bị tức giận nhường này, không chút do dự cùng bay lên.
Trên bầu trời bên ngoài chợ đêm, Tiêu Phàm cùng Ngô Nhân đứng lơ lửng trên không, phía dưới sớm đã đứng đầy những tu sĩ khác.
Vì Bảo Vật mà phát sinh phân tranh vốn là việc rất phổ biến, nhưng còn chưa bao giờ giải quyết ngay trước mặt nhiều người như vậy.
- Y huynh, nhất định phải bảo hộ Tiêu Phàm, ta thiếu ngươi một nhân tình.
Hướng Vinh hít sâu một hơi nhìn Tiêu Phàm trên không trung nói.
- Yên tâm, tiểu tử Tiêu Phàm này lúc là Chiến Vương sơ kỳ đã có thể giết Chiến Vương đỉnh phong Đường Mục, huống chi hiện tại đột phá đến Chiến Vương trung kỳ.
Y Vân hít sâu một hơi, mặc dù nói như vậy nhưng vẫn khó nén lo lắng trong lòng.
- Ngô Nhân là Thất Phẩm Luyện Dược Sư, ai biết trong chiến đấu có làm cái quỷ gì hay không
Hướng Vinh lắc đầu.
Hắn đã coi Tiêu Phàm là đệ tử Linh Điện, thậm chí đem hi vọng quật khởi của Linh Điện đều ký thác vào trên người Tiêu Phàm, hắn không thể để cho Tiêu Phàm chết ở chỗ này.
- Lão bất tử, ngươi cũng phải cẩn thận, lúc ta giết người, đến ta còn thấy sợ chính mình.
Con ngươi Tiêu Phàm chậm rãi biến băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840039/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.