- Tiêu tiểu hữu, cái kia thực sự chỉ là Hắc Thủy Kim? Y Vân bước lên cùng Tiêu Phàm, tiến đến bên cạnh hắn thấp giọng hỏi.
Hướng Vinh cũng lộ ra vẻ tò mò, với hiểu biết của bọn hắn về Tiêu Phàm, hắn tuyệt đối sẽ không hứng thú với một khối Tam Phẩm Hắc Thủy Kim.
- Không phải Hắc Thủy Kim, chẳng lẽ là cái gì?
Tiêu Phàm cười thần bí.
Y Vân cùng Hướng Vinh hai người bĩu môi, bộ dáng tin ngươi mới là lạ.
- Được rồi, không lừa được các ngươi.
Tiêu Phàm đột nhiên thần sắc nghiêm lại, nhìn Hướng Vinh nói:
- Hướng Lão, có hòn đá màu đen này, chữa khỏi cho ngươi nắm chắc đến bảy phần!
- Cái gì?
Hướng Vinh kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, cơ thể hơi run lên, trong lòng kích động tới cực điểm.
- Hòn đá màu đen kia rốt cuộc là cái gì?
Y Vân cũng kinh ngạc không thôi, một khối tảng đá vụn chẳng lẽ còn có thể khiến cho Chiến Hồn dị biến?
Nếu như thực sự là thế, vậy thạch đầu này coi như nghịch thiên.
- Không phải như các ngươi nghĩ, về phần là cái gì, đến thời điểm sẽ nói cho các ngươi.
Tiêu Phàm lắc đầu, để hai người tò mò.
- Cũng được, ở đây nhiều người phức tạp, trở về rồi hãy nói.
Hướng Vinh vội vàng gật đầu, việc này liên quan sinh tử đại sự của hắn, cần hết sức cẩn thận.
Ba người một thú tiếp tục đi dạo, hai người Y Vân và Hướng Vinh cũng ngứa tay, mua mấy thứ đồ vật tốt.
Trong lúc đó, Tiêu Phàm còn mua thêm ba Thất Giai Hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840035/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.