Bên trong một gian biệt viện tại Vân Lai Khách Sạn, Y Vân ngồi ở bên cạnh bàn đá, bưng chén trà uống.
- Tiền bối.
Thanh âm Tiêu Phàm vang lên.
Y Vân đặt chén trà xuống, ra hiệu Tiêu Phàm ngồi xuống. Lúc này thán một hơi nói:
- Tiêu tiểu hữu, ngươi làm sao lại muốn đem bọn hắn giết chết hết thế?
- Tam Gia là lo lắng Đường Nghiêu kia à.
Tiêu Phàm thay đổi cách xưng hô, kéo xa khoảng cách với Y Vân. Dù sao, bản thân gặp rắc rối, hắn cũng nên tự mình gánh chịu.
Y Vân cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu nói:
- Không phải như thế, ngươi nói đúng một nửa, ta là lo lắng Đường Nghiêu, nhưng càng chủ yếu lo lắng là người Địa Các.
- A? Mời Tam Gia chỉ giáo.
Tiêu Phàm chắp tay một cái nói. Hắn có thể nhìn ra Y Vân không có nói dối, nếu như Y Vân lừa hắn, vừa cũng không cần ngay trước mặt nhiều người như vậy bảo vệ hắn.
Bản thân hắn chỉ là một người xa lạ mà thôi, Y Vân cứ như vậy hậu đãi hắn, điểm này Tiêu Phàm vẫn là cảm kích Y Vân từ nội tâm.
- Ai, việc này không nói cũng được, chỉ hy vọng Đường Nghiêu xuất ngoại lịch luyện, trước khi ngươi tiến vào Chiến Hồn Học Viện không kịp tìm ngươi, bằng không sự tình thực sự sẽ trở nên phiền phức.
Y Vân lắc đầu nói, hiển nhiên là không muốn giải thích.
- Có phải bởi vì người nhà Đường Nghiêu chết sẽ khiến cho người Địa Các phẫn nộ hay không. Bởi vì bọn hắn bên ngoài cũng có người nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840023/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.