Tiêu Phàm và Ảnh Phong trầm mặc không nói, bọn hắn tự nhiên nghe ra ý tứ trong miệng thiếu nữ. Các nàng đã từng là Công Chúa và Hoàng Tử, nhưng hiện tại lại không phải.
Hoặc có lẽ địa vị Hoàng Tộc của bọn hắn đã bị người khác tước đoạt.
- Những người đến giết các ngươi chính là người đã đoạt địa vị Hoàng Thất của các ngươi? Trong mắt Ảnh Phong lóe qua một vòng lãnh quang, nhìn ánh mắt thiếu nữ bốc lên sương mù, trong lòng rất lo lắng.
- Cho dù không muốn thì có thể làm gì, Vương Triều Hoàng Triều thay đổi, không phải là sự tình rất bình thường sao?
Tiêu Phàm thầm nghĩ trong lòng, hắn còn chưa từng thấy Ảnh Phong vì một người xa lạ mà tức giận như thế.
Hắn không thể không tưởng được rằng, có thời điểm vừa thấy đã yêu thật đúng là tồn tại.
- Đúng vậy.
Thiếu nữ gật đầu, ép nước mắt không tràn mi.
Tiêu Phàm và Ảnh Phong có thể cảm nhận được bên trong ánh mắt thiếu nữ nồng đậm bi thương. Đây không giống như là giả, cũng không phải khiến người khác thương hại, mà là một loại thống khổ mất đi thân nhân.
Tiêu Phàm cảm giác cùng cảnh ngộ, năm đó lúc Tiêu Hạo Thiên thiếu chút nữa chết ở Tiêu gia, nội tâm hắn cũng cực kỳ khó chịu.
- Các ngươi tên gọi là gì?
Tiêu Phàm hỏi.
- Ta gọi là Đoạn Tinh Nguyệt, đây là đệ đệ ta, Đoạn Tinh Vũ.
Thiếu nữ yêu chiều đem tiểu hài tử ôm vào trong ngực như sợ tiểu hài tử thụ thương.
Nàng lại không phát hiện, thời khắc mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3840010/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.