- Tiêu công tử, Nam Cung công tử, các ngươi không chết? Trầm Chấn Đào nhìn thấy Tiêu Phàm và Bàn Tử, tựa như nhìn thấy quỷ, kích động không biết làm sao.
- Trầm lão đầu, ngươi mong chúng ta chết sao?
Bàn Tử tức giận nói.
- Không phải, không phải, do lão hủ quá kích động.
Trầm Chấn Đào ho khan mấy tiếng, vội vàng giải thích.
Đột nhiên, Trầm Chấn Đào hướng về hai người cúi một cái thật sâu, nói:
- Hai vị công tử chớ trách, trước thời điểm đó lão hủ rời khỏi Tuyết Nguyệt Hoàng Thành, đi một chuyến đến Ly Hỏa Đế Đô, nên mới...
Không đợi Trầm Chấn Đào nói xong, Tiêu Phàm liền cắt ngang, vội vàng đỡ Trầm Chấn Đào dậy nói:
- Trầm bá, việc này không trách ngươi.
Vốn dĩ Tiêu Phàm còn có chút khúc mắc với Trầm Chấn Đào, nhưng giờ khắc này, một tia khúc mắc cuối cùng cũng tan thành mây khói. Trầm Chấn Đào không cần phải lừa hắn, cũng căn bản không lừa được hắn.
- Phải rồi Trầm bá, ngươi biết Tuyết Ngọc Hiên bị giam giữ ở nơi nào không?
Tiêu Phàm ngưng tiếng nói. Cách xa ngàn dặm mà muốn ứng phó Tuyết Ngọc Long, chỉ có một biện pháp, chính là cứu Tuyết Ngọc Hiên ra, nếu có thể, trước tiên khống chế Hoàng Thành rồi nói tiếp.
- Tiêu công tử, không phải lão hủ không nói cho các ngươi, thật sự là với thực lực các ngươi, đi vậy chỉ e có đi không có về.
Trầm Chấn Đào lắc đầu, hiển nhiên là không có ý định nói, với thực lực Tiêu Phàm và Bàn Tử, đi vậy là chịu chết.
- Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839966/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.