Nhìn bộ dáng chờ mong của Ảnh Phong, Bàn Tử không khỏi bĩu môi, nói:
- Ngươi vừa rồi không phải ở bên điện có được một bộ công pháp sao? Tu luyện một chút chẳng phải biết rõ.
- Ách.
Ảnh Phong trực tiếp im lặng, không ý tứ gãi đầu, nói:
- Ta quên.
- Ngươi quên cái lông chym, chỉ là không muốn ta lấy ra một bộ công pháp ở chỗ này mà thôi, dù gì ngươi cũng có thể đột phá, không phải sao? Bàn Tử sao không biết Ảnh Phong đang làm bộ hồ đồ.
- Ha ha.
Ảnh Phong một điểm cũng không cảm thấy xấu hổ, có điều đáy lòng lại mừng thầm, cũng may rơi vào đáy sông mới có Lục Phẩm công pháp.
Ngược lại Tiêu Phàm có chút ngoài dự liệu, cổ quái nhìn Ảnh Phong nói:
- Ngươi trước đó chẳng lẽ không có Lục Phẩm công pháp?
Cũng khó trách Tiêu Phàm kinh ngạc vậy, Ảnh Phong cũng được coi là thiên tài Tuyết Lâu, lấy một bản Lục Phẩm công pháp có gì khó.
- Có thì cũng có, chỉ là quyển kia cảm giác quá yếu.
Ảnh Phong lắc đầu:
- Bởi vì quyển công pháp đột phá Chiến Vương cảnh kia, nếu là Chiến Tông cảnh hẳn là ai cũng đều biết.
- Ngươi nói là Cơ Sở Về Hồn Hóa ư?
Bàn Tử lắc đầu, nói:
- Cơ Sở Về Hồn Hóa là có thể làm Hồn Lực hoá lỏng, có điều đó là đồ vật đầy đường, tu luyện quá chậm.
- Cái gì Cơ Sở Về Hồn Hóa?
Tiêu Phàm càng không hiểu, từ lúc nào Lục Phẩm công pháp cũng bán đầy đường?
- Chính là cái này.
Bàn Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839962/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.