Người Kiếm Vương Triều tức giận muốn thổ huyết, bọn hắn nguyên bản muốn trào phúng một phen, nào ngờ lại bị Tiêu Phàm chọc tức. 
- Không thèm? 
Thất Dạ nhìn về phía đám người Kiếm Vương Triều nói. 
Đám người trầm mặc nghiêm lại, sắc mặt khó coi vô cùng. 
Nếu không lấy, nhất định sẽ thua Tiêu Phàm, hơn nữa còn vô cùng mất mặt. 
Nếu như lấy, bỏ ra mấy vạn Trung Phẩm Hồn Thạch mua một kiện phế liệu, cũng coi như bị mất mặt. 
- Chỉ là một đống sắt vụn mà thôi, cho hắn vậy. Lần tiếp theo chúng ta đừng để hắn đạt được. 
Tam Dạ đột nhiên mở miệng nói, đám người gật đầu không tăng giá nữa. 
Huyết Yêu Nhiêu và Ảnh Phong đứng trong gian phòng trang nhã, Ảnh Phong hơi kinh ngạc nói: 
- Chẳng lẽ cái Luyện Dược Đỉnh tàn phá này có gì đó bất phàm? - Nếu như là người khác, ta cũng sẽ cho rằng dùng 40.000 Trung Phẩm Hồn Thạch mua tàn phá tiểu đỉnh là kẻ ngu. Nhưng Tiêu Phàm trả 40.000, ta cảm thấy tiểu đỉnh này khả năng có giá trị 40 vạn. 
Đôi mắt đẹp Huyết Yêu Nhiêu lóe ra, nàng đối với Tiêu Phàm có một loại tín nhiệm từ tận đáy lòng. 
Ảnh Phong kinh ngạc nhìn Huyết Yêu Nhiêu, gãi đầu một cái nói: 
- Yêu Nhiêu, ngươi tối hôm qua trở về làm sao giống như biến thành một người khác vậy, các ngươi có phải hay không cái kia? 
- Cút sang một bên, còn muốn gia nhập vào Huyết Lâu không? 
Huyết Yêu Nhiêu hung hăng trừng mắt nhìn Ảnh Phong. 
- Ha ha, đương nhiên muốn, đừng nóng giận, ta là nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839923/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.