Người Kiếm Vương Triều nghe thấy Tiêu Phàm nói liền vội vàng lui ra phía sau mấy bước. Tiêu Phàm này quá âm hiểm, bọn hắn sao có thể trở thành tên thanh niên áo trắng thứ hai cơ chứ. 
- Hừ! 
Thôi Thu hừ lạnh một tiếng, ngăn khuất trước người đám người Kiếm Vương Triều, nhìn Tiêu Phàm nói: 
- Hôm nay nơi này có người che chở ngươi, ngươi có thể phách lối, đến ngày Học Viện Thi Đấu sẽ không còn ai bảo vệ được ngươi đâu! 
- Cái gì Học Viện Thi Đấu, ta đâu nói muốn tham gia? 
Tiêu Phàm nói ra một câu không khỏi khiến Thôi Thu tức muốn thổ huyết. 
Tiêu Phàm thực sự là khó chơi. Thôi Thu một quyền tựa như đánh vào bông, căn bản là không có cảm giác. 
- Tiêu Phàm ngươi nếu không tham gia Học Viện Thi Đấu thì hôm nay đừng nghĩ sẽ lấy được kiện vật phẩm nào! 
Thất Dạ nghiêm nghị nói. 
- Nguyện ý phụng bồi! 
Tiêu Phàm nhàn nhạt thốt ra một câu, trên mặt lộ ra vẻ mặt khinh thường. 
- Lão Tam, ngươi làm sao lại tới muộn như vậy, xem ra ta bỏ lỡ cái gì rồi à? Đột nhiên, Bàn Tử ôm Niệm Niệm từ bên trong đấu giá hội đi tới, bên cạnh còn có Tuyết Lung Giác. 
- Ca ca, ôm ôm. 
Niệm Niệm đưa hai tay ra, nhào vào trong ngực Tiêu Phàm. 
Tiêu Phàm yêu chiều ôm Niệm Niệm, cảm thụ được ánh mắt băng lãnh bốn phía, trong lòng bất giác hơi lạnh. Những người này đối hắn như thế nào cũng không sợ, hắn sợ là Niệm Niệm sẽ gặp nguy hiểm. 
- Ngọc Hiên huynh đã sớm chuẩn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839920/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.