Chu Hùng vừa dứt lời, mọi người đều vội vàng cầm phương thuốc phân tích, chỉ có Tiêu Phàm là nhìn về phía Dược Tài trên mặt bàn.
Hắn nắm giữ Tu La truyền thừa, sau khi quan sát mười hai tổ khảo hạch phía trước, hắn đã đại khái biết rõ những Dược Tài này có thể luyện ra dược dịch gì.
- Tiểu tử này thực biết luyện dược ư? Không phải ngay cả phương thuốc đều xem không hiểu chứ? Chu Văn Bân thầm liếc nhìn Tiêu Phàm, khóe miệng hiện lên một tia cười lạnh.
Cũng giống như thế còn có Trương Nhiễm, trong lòng hắn khinh thường nói:
- Tự cho là lấy tới ra trương phương thuốc liền có thể trở thành Luyện Dược Sư sao? Ngươi dám để cho hai cha chúng ta con ly biệt quê hương, ta nhất định sẽ làm ngươi đẹp mặt.
Tuyết Lung Giác trong lúc nhất thời vẫn chưa nhận ra Tiêu Phàm, ánh mắt nàng đang chăm chú nhìn vào dược phương.
- Những Dược Tài này đoán chừng có thể luyện chế mười loại dược dịch, luyện chế loại nào mới tốt đây?
Tiêu Phàm từ đầu đến cuối đều không liếc mắt nhìn phương thuốc, hắn biết trên phương thuốc chỉ đơn giản giới thiệu thuộc tính những loại Dược Tài này.
Theo như Tiêu Phàm, là một tên Luyện Dược Sư, nhận biết dược liệu, công dụng dược liệu đều là phần cơ bản nhất, nếu như ngay cả Dược Tài cũng không phân biệt được thì có thể luyện chế ra dược dịch gì đây?
Lúc Tiêu Phàm đang trầm tư, bảy người khác rất nhanh liền lựa chọn phần Dược Tài mình cần, bọn họ đem bàn để ở phía dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839898/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.