- Lão Tam, đây là Tiểu Kim ư? Bàn Tử cảm giac đầu mình có chút chập mạch, thân thể vẫn cứ ngơ ngơ ra đó.
Hắn biết Tiểu Kim có thể biến thân nhưng lại không biết Tiểu Kim có thể bay a, Hồn Thú có thể biến thân đại biểu cho điều gì, Bàn Tử rất rõ ràng, huống chi hiện tại còn có thể lăng không biến ra cánh.
Tiêu Phàm im lặng cùng Tiểu Kim lén lút đi sát mặt đất, tránh bị Xích Mục Huyền Ưng phát hiện.
Mấy giây sau hai người đã đi đến vách núi, Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
- Ha ha, lấy được rồi!
Bàn Tử kích động kêu lên.
- Tên mập chết bầm!
Tiêu Phàm vội vàng đưa tay che miệng hắn lại nhưng đã trễ, âm thanh kích động của Bàn Tử không nhỏ, Xích Mục Huyền Ưng khẳng định đã nghe thấy.
Quả nhiên, ba người Tiêu Phàm trong nháy mắt đã cảm nhận được một ánh mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn, đôi mắt kia như đang bốc hỏa.
- Kíu!
Xích Mục Huyền Ưng hét dài một tiếng phẫn nộ tới cực điểm, dừng tấn công đám người Vũ Thừa Quân, cấp tốc hướng về bọn Tiêu Phàm.
- Còn có người?
Sắc mặt Vũ Thừa Quân âm trầm vô cùng:
- Chẳng lẽ bọn chúng vẫn luôn ẩn nấp ở đó?
Nghĩ vậy, trên người Vũ Thừa Quân liền bộc phát ra một cỗ sát ý cường đại, ta tính kế với Tuyết Lung Giác vậy mà lại có người tính kế sau lưng ta?
Vũ Thừa Quân rất muốn chạy đến xem mấy kẻ dám tính kế mình là ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839888/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.