Sắc mặt mấy người Kiếm Vương Triều khó coi vô cùng, Tiêu Phàm hiện tại đang uy hiếp trần trụi.
Không đáp ứng? Hắn đã xuất cuồng ngôn muốn đem tất cả mọi người lưu lại.
Đáp ứng? Như thế lại thấp hơn người Đại Yến Vương Triều một đầu.
Thôi Thu quay đầu nhìn lão giả nơi xa, thấy lão giả nhẹ nhàng gật đầu, Thôi Thu buông lỏng một hơi, nói:
- Được.
Trong lòng hắn chỉ có thể tự an ủi mình, ngươi dù sao cũng là một vị vương gia, thấp hơn ngươi một chút cũng không tính là gì, chờ đến khi ngươi thua lại chém đầu ngươi, đến lúc đó người của Đại Yên cũng không nói được gì.
- Ai tới.
Tiêu Phàm cầm Tu La Kiếm trong tay, liếc nhìn mấy người của Kiếm Vương Triều, thân thể hắn ẩn ẩn một cỗ khí thế sắc bén.
- Ta tới giết ngươi.
Một thanh âm thanh thúy vang lên, nhìn lại thấy một bạch y nữ tử hướng về trung ương đi tới, ánh mắt vô cùng băng lãnh, hận không thể đem Tiêu Phàm ăn sống nuốt tươi.
- Bại tướng dưới tay?
Tiêu Phàm cười cười, liếc mắt liền nhận nữ tử này, nàng chính là nữ tử lần trước đã giao thủ cùng hắn trong Hồn Thú Sơn Mạch, lập tức hỏi: - Ngươi nào đêm nào(chơi chữ)? - Ngươi nhớ kỹ, người giết ngươi tên là Thất Dạ!
Thất Dạ lạnh giọng nói, không thèm chào hỏi liền đánh tới Tiêu Phàm.
- Danh tự thật khó nghe! Còn không bằng bảy ngày(Thất Thiên).
Tiêu Phàm lắc đầu, Thất Dạ này vẫn tưởng tu vi của mình vần còn giống như lúc ở Hồn Thú Sơn Mạch.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839878/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.