Trong sân, ánh mắt tất cả mọi người nhao nhao hướng về đại môn nhìn lại, sau một lát, một bóng người dần xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
- Tiêu Phàm!
Mọi người kêu lên sợ hãi, bọn hắn nghĩ đến rất nhiều người, nhưng trong những người mà họ nghĩ đến, tuyệt đối không có Tiêu Phàm.
- Tên phế vật như ngươi trở về làm gì
Tiêu Thiên lạnh lùng nhìn Tiêu Phàm, Hồn Lực cường đại xông thẳng đến Tiêu Phàm.
- Làm càn!
Không đợi Tiêu Phàm xuất thủ, một tên tướng sĩ Chiến Tông cảnh sau lưng Tiêu Phàm đã quát lạnh một tiếng, Tiêu Thiên đối diện đột nhiên bị chấn bay ngược ra phía sau, thân thể đập ầm ầm trên vách tường, trong miệng hộc máu.
Đám người hít vào ngụm khí lạnh, Tiêu Phàm từ đâu tìm được mấy người cường đại như thế?
Một cái ánh mắt đã làm thiên tài Tiêu Thành bị trọng thương, nếu quả thật xuất thủ vậy Tiêu Thiên há chẳng phải chết sao? Tiêu Phàm ngăn tướng sĩ kia lại, người kia cung kính đứng ở bên cạnh Tiêu Phàm, hắn lạnh lùng liếc nhìn toàn trường, chỉ cần ai dám gây bất lợi cho Tiêu Phàm thì chỉ có chữ chết.
Chẳng qua khi hắn phát hiện người ở đây mạnh nhất cũng chỉ là Chiến Tôn cảnh đỉnh phong thì mới thả lỏng một hơi.
- Phế vật, có bản lĩnh thì tự mình lên, tìm người giúp thì có hay ho gì?
Tiêu Thiên ho ra một ngụm máu tươi, lung lay đứng dậy.
Ngự Lâm Quân cười lạnh nhìn Tiêu Thiên, trong lòng khinh thường, lấy thực lực U Vương còn cần tìm giúp đỡ sao?
Ứng phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839869/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.