- Lão Tam, đừng sa sút tinh thần như thế.
Tiêu Phàm ngồi ở trên nóc nhà nhìn người phương xa, thần sắc thập phần mê ly.
Lúc này, Bàn Tử và Lăng Phong đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn.
Đã hai ngày từ khi sự kiện kia xảy ra, cuối cùng, Diệp Lâm Trần mang theo Tiểu Ma Nữ rời đi, trong lòng Tiêu Phàm cảm thấy trống rỗng đi rất nhiều.
Câu nói Tiểu Ma Nữ trước khi rời đi vẫn vang vọng trong đầu hắn.
- Đồ lưu manh, ngươi phải sống cho tốt.
Lúc Tiểu Ma Nữ nói câu này thì nước mắt đã lưng tròng, Tiêu Phàm không biết lúc ấy Tiểu Ma Nữ có cảm giác như thế nào, nhưng Tiêu Phàm có thể cảm nhận được Tiểu Ma Nữ thật sự muốn hắn sống cho tốt.
Hơn nữa, Tiểu Ma Nữ vẫn còn lời muốn nói nhưng lại không nói ra được.
- Lão Tam, ta đã thua ngươi.
Lăng Phong đột nhiên mở miệng, thở dài nói.
Tiêu Phàm chậm rãi quay đầu nhìn về phía Lăng Phong, khuôn mặt không biểu tình.
- Ta cùng với Thi Vũ từ đã quen biết nhau từ nhỏ, từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng thì ta đã thầm thề nhất định phải bảo vệ nàng cả đời, cũng đã từng có ý nghĩ muốn cưới nàng làm thê tử.
Lăng Phong đổi chủ đề, trên mặt lộ ra nụ cười khổ.
Tiêu Phàm và Bàn Tử không nói, chỉ lẳng lặng lắng nghe, hai người bọn hắn cũng có thể nhìn ra sự yêu mếm của Lăng Phong dành cho Tiểu Ma Nữ.
- Các ngươi có biết không? Ta thiên sinh không có cách nào thức tỉnh Chiến Hồn, ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839864/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.