- Đại Yên Vương Triều? Hư ảnh xoa cằm một cái, bộ dáng trầm tư, lúc này lắc đầu nói:
- Chưa nghe nói qua, Đại Yên Vương Triều thuộc về thế lực của Đế Quốc nào?
- Không biết.
Tiêu Phàm bó tay, hắn chỉ biết có Đại Yên Vương Triều, làm sao biết trên Vương Triều còn có cái gì Hoàng Triều và Đế Quốc.
- Vậy thì phải biết thuộc Hoàng Triều nào chứ?
Hư ảnh mém chút giận.
- Không biết.
Tiêu Phàm vẫn lắc đầu như cũ.
- Tiểu tử, ngươi làm sao sống được đến hiện tại thế, cái này không biết, cái kia cũng không biết?
Hư ảnh rốt cục giận, thiếu chút nữa thì không nhịn được tát chết Tiêu Phàm.
Sắc mặt Tiêu Phàm đỏ lên, mình thực không biết a, thân thể này lúc trước toàn tâm toàn ý muốn thức tỉnh Chiến Hồn, hắn làm gì có thời gian để quan tâm đến mấy việc này chứ.
Hắn sau khi trùng sinh đã cố gắng tu luyện, trừ tu luyện vẫn là tu luyện, cũng không thời gian đi quản sự tình khác, không biết cũng là hợp tình hợp lý.
Nhìn thấy bộ dáng Tiêu Phàm, hư ảnh thở dài đặt mông ngồi dưới đất, nổi giận mắng:
- Sát Thần, con mẹ nó ngươi trêu chọc ta, để cho ta tới cái nơi chim không thèm ỉa này để tìm người thừa kế cho ngươi.
Hư ảnh giận mắng một trận, Tiêu Phàm đứng đó ngay cả thở mạnh cũng không dám, hư ảnh mắng cả nửa ngày mới bắt đầu mệt mỏi không chửi nữa.
- Thôi, lão phu sống lâu như vậy, còn việc gì mà chưa thấu đây.
Hư ảnh thở dài nhìn Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839851/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.